tranh nguyễn sơn
Đứng bên đời, gọi gió
Cánh cửa nào em mở ra hong tóc
gió sẽ lọt vào từng sơị chi li
tóc bồng bềnh em, ngàn sợi nhỏ
phả giữa đời anh một thuở tình si
gió sẽ về bên em, biển lộng
như giấc mơ ngoan tha thiết gọi mời
em sẽ đếm trăm ngàn lời gió thổi
bay qua tình anh mắt liếc, môi cười
gió sẽ tung áo em bay ngược
cho anh được nhìn tơ nỏn lông măng
thân thể em hiện nguyên hình, áo mỏng
bờ ngực vun cao như cát, hằng hằng
cũng có thể biển làm em ngây ngất
biển vờn quanh phủ dụ tình em
em sẽ thấm những mệt nhoài cát lấp
phù sinh là một cõi mê man
anh sẽ đứng ở bên đời, hú gọi
gió hãy về quấn chặt lấy thân em
lời ước hẹn sẽ vơ cùng dịu ngọt
tình trăm năm trong một phút ngọt mềm.