Thứ Tư, 28 tháng 9, 2022

Du Tử Lê: Một cõi cho mình - Vũ Thư Hiên

 Thi sĩ Du Tử Lê qua đời

Tôi kính trọng những nhà thơ.

Trong mắt tôi, họ là những người dũng cảm bậc nhất. Hoặc gan lì, cũng bậc nhất luôn.

Giữa thời thiên hạ tối tối dán mắt vào ti vi, sáng sáng lướt rao vặt trên báo chợ, ngốn tiểu thuyết trinh thám trên xe điện ngầm, trên máy bay… mà trong đời vẫn cứ có những người bình tĩnh làm thơ, mới lạ. Ngó vào số lượng in ở trang cuối mỗi tập thơ lại càng thêm kính phục họ. 

Hết thời oanh liệt - Truyện Sơn Nam

Tìm hiểu về nhà văn Sơn Nam - Cây bút chuyên viết về Nam Bộ


Non trăm năm về trước, làn sóng người Việt Nam từ Cần Thơ, Vĩnh Long đổ xuống Rạch Giá, Cà Mau để khai khẩn đất hoang. Họ đã gặp những trở ngại thiên nhiên nào? Tài trí, sự dũng cảm của họ ra sao? Lòng chúng ta không khỏi phập phồng âu lo khi ngày nay đọc lại quyển Truyện đời xưa của cụ Trương Vĩnh Ký. Cụ có nhắc lại câu chuyện cọp ở vùng Gò Quao. Cọp ta đi dạo xuống bãi sông để tìm mồi, rủi bị kẹt đuôi trong bụi dừa nước... Rõ ràng thời ấy cọp quá lộng hành dám bỏ rừng sâu, bén mảng đến các xóm nhà sác mé sông, nơi mà chúng bị cô lập, thất thế nhứt. Ông cha ta đã đánh đuổi lũ cọp ấy như thế nào? Có người đáp: nhờ các thầy võ giỏi chuyên môn đánh cạp xuất thân ở các trường võ Quảng Nam, Quảng Ngãi. Gặp lúc nước nhà loạn lạc, các thầy chạy vào vùng Cà Mau mà ẩn lánh. Võ nghệ của các thầy quá đỗi cao cường, gặp cọp là rượt bắt lại, nắm gáy đè xuống, nện vào lưng cọp những quả đấm thôi sơn chẳng khác nào chúng ta ngày ngay đánh một con mèo hoặc một con chó con... 

Thứ Ba, 27 tháng 9, 2022

Tình dục và các nhà văn nữ miền Nam: Túy Hồng - Thế Uyên


Nghĩ về nhà văn Túy Hồng - Nam Kỳ Lục Tỉnh

 nhà văn túy hồng

 

"Đừng khóc húp mắt, đừng mất ngủ hóp má... Tập tự tin, tập kiêu hãnh và cóc cần. Ta không có quyền bỏ ăn bỏ ngủ. Tình yêu đâu hữu ích bằng hạt cơm. Tình yêu đâu có cần bằng đánh một giấc ngáy khò khò. Phải luyện làm sao để một ngày nào đó ta không còn biết tình yêu là gì nữa, khi ấy ta sẽ không bao giờ làm khổ ta nữa!"... "Sau mấy năm ngủ yên, con gấu cái trở lại trường đời... Những bước chân phóng đãng lại tiêu hoang cuộc đời mô phạm... tôi yêu cũng dễ như tôi ăn, tôi yêu đến nỗi không còn biết tình yêu là gì nữa. Những chiếc hôn lẻ tẻ được xâu thành chuỗi, một hôn, hai hôn, ba hôn, bốn hôn vào má vào môi vào tóc; khi tôi ngủ với X không có nghĩa là tôi đã quên Y, khi tôi không ngủ với X không có nghĩa là tôi nhớ Y... Tình yêu dễ dàng như một trận đá gà... Mũi tên xuyên qua tâm, đó là vết thương tình ái người đàn ông này gây ra thì đã có người đàn ông khác chữa lành, đó là mối hận mang từ người đàn ông nọ, ta lại đá người đàn ông kia để trả thù đời."... "Trầm nghĩ tới các bàn tay trườn đi trên thân thể nàng: Sinh, Truyền, Lực, Siêu và vân vân.. Họ và nàng yêu nhau? Ái tình đó sao? Ái tình khởi đầu bằng hai cái miệng liếm nhau rồi ma dẫn lối quỷ đưa đường bàn tay đàn ông hành quân trên bốn vùng chiến thuật của thân thể đàn bà... Tình sử không biết có phải là một sự lập lại? Những động tác làm tình đúng chóc là một sự lập lại." 

Mùi của gió mùa - Truyện Cung Tích Biền

 

 

Ngoài bảy mươi tuổi, hãy còn khỏe mạnh, minh mẫn; từ bao năm, Cụ Gàn tiêu biểu cho niềm vui, lòng tận tụy với xã hội. Ngồi gần cụ, bên cốc cà phê, năm ba bè bạn, thì thật thú vị, vì sự dẫn dắt câu chuyện, lý giải các sự kiện lịch sử, văn chương, triết học.

Kiến thức sâu rộng, biết nhiều ngoại ngữ nên nguồn đọc của cụ Gàn không lệ thuộc vào sách nhập nội thông qua dịch thuật. Cách nói ngắn gọn, hàm súc, nhiều ẩn dụ, đậm chất hài huớc. Giọng cụ hiền hòa, hấp dẫn; không dạy đời, không cường điệu; rất chân tình, nhưng thẳng thắn, vì tôn trọng sự thật.

Mẹ và Em - Truyện Trần Yên Hòa

 Khánh Ly Fanpage - Tranh Đinh Cường | Facebook

 tranh đinh cường                      

Sau ngày Quốc Gia tiếp thu, cha làm giấy ‘’Đã Đến Hầu‘’ thay thế cho giấy khai sinh của anh. Đó coi như là lý lịch sơ khởi cho anh bước vào đời.

Anh không xác nhận được trí nhớ anh bắt đầu ghi lại ở tuổi nào, có thể sớm hơn ngày Quốc gia tiếp thu, hình như từ ngày anh còn nhỏ lắm, lúc còn ở truồng dổng dổng chạy chơi trong nhà, ngoài vườn hay đến mấy nhà hàng xóm. Con nít quê anh từ một tuổi đến mười tuổi ở truồng là chuyện thường tình, đến cả người lớn như cha anh, các chú các bác làng trên xóm dưới đi tắm lá cứ ra giếng cởi áo quần ra, múc nước xối ào ào, còn kỳ cọ lâu lắc, dù có các bà các cô đang làm việc giặt giũ gần đó, cũng tỉnh bơ chứ có sao đâu. Đó là một thói quen từ xưa để lại. 

LỜI NÔM - Thơ Viên Linh

 
Có thể là hình ảnh về 1 người và đang đứng
 
viên linh
 
 
LỜI NÔM
 
Y sinh ra đời vào năm
Một ông nhà văn Pháp
Viết xong một tác phẩm dài
Có nhan đề Ngộ Nhận.
 
Y chăn trâu đến năm mười tuổi
Thả diều trên cánh đồng làng
Chẳng bao giờ là con địa chủ
Cũng mò cua bắt ốc - nướng ăn. 
 
Cũng nghe lời xúi của lũ mục đồng
Đập chết vịt nhà
nhổ lông
quết bùn
vùi tro làm vịt hầm
 
Hể hả chuyền nhau
Xé ăn cùng chai rượu lậu
Mua từ hàng chú khách trên ga.
 
Giữa những hoàng hôn
Thầy y
Tom chát trong nhà cô đầu phố Thượng
 
Y biết chơi trận giả
Làm Việt Minh một tối, tối khác làm Tây
Đánh vùi ven dốc chùa nhà
Đôi khi sưng đầu tét trán.
 
Nhưng một đêm trăng nọ
Nhảy tòm xuống hố cá nhân
Lỡ ôm nhầm cô nàng đeo băng hồng thập tự.
 
Y biết thế nào là chuyện yêu đương
Vào năm mười hai tuổi rưỡi
Với người thôn nữ mười lăm.
 
(Có găp lại em cách đây một độ
Em nuôi cút lời, làm patin lỗ
Nhìn nhau than thở liên hồi
Háy nhau lúc chia tay
Mấy vợ mà sao ốm dữ?).
 
Em ơi y làm thơ viết truyện
Lại còn làm báo văn chương
Chuyện tình với y bây giờ là chuyện xa vời
Mặc dù trái tim nao
Rộn ràng trong nắng mới ban trưa
Nhìn những tà áo bay buổi tan trường
Nhìn những cô nhỏ mặc đồ tây phương
Nhìn những ảnh hình
Sẽ không thể nào còn đến
Trong cuộc đời một gã thanh niên
Trôi qua đã mười năm rồi lận.
 
Mối tình đầu y là người tệ bạc
Xua nàng vào cuộc sống thù hằn
Em ơi có ở nơi tít tắp
Hãy cầu nguyện cho anh
Sống lâu đền tội
Bởi vì trong cuộc sống này
Y yêu nó với trái tim cằn cỗi
Cho tới khi nào
Y hiểu được đời y
Đã làm gì để kéo dài
Trong hai phần ba thế kỷ.
 
Y nổi hứng chiều nay
Khi uống vài ly rượu đế
Ngồi lâm râm đoán chỉ bàn tay
Chằng chịt những đường bản mệnh.
Thây kệ là bên kia trái đất
 
Có người tri kỷ đợi dài
Thây kệ xuân hồng cỏ biếc
Bao lần trái địa cầu quay.
Sẽ đến hẹn vào một hoàng hôn chậm
Rưng rưng hàng thông xám
Chạy lùi vào quá khứ xanh
Em, tạm biệt
Chúng ta sẽ tìm ra hạnh phúc
Vào giờ mỗi kẻ quên nhau
Mãi mãi. Mãi mãi
Hoa.
 
Y sinh ra đời vào năm
Một kẻ hoài nghi nhân loại
Lọt lòng
Lớn lên làm tên vô chính phủ
Một đời không phụng thờ ai
Ngoài cái totem
Vĩnh cửu. Vĩnh cửu
Em.
 
Y bắt đầu yêu Lão Tử
Bắt đầu mê mệt Trang Sinh
Nghe gió nổi trên mấy tầng mây thẳm
Hình dung một cánh đại bàng
Giữa cuộc đời ngựa xe bụi bặm.
 
Mơ đập tan
Hình hài bé mọn
Làm sương mai gió bấc làm thủy thạch hải tần
Mênh mông chan hòa
Viễn viễn
Hoa.
 
 
Viên Linh
Chợ Lớn 1974
Tuần báo KHỞI HÀNH trước 1975 đăng lần đầu tại Sài Gòn.
Đăng lại trong KHỞI HÀNH số 73, tháng 11 năm 2002 tại Mỹ với tựa đề LỜI NÔM GỬI EM HOA.
 
(từ Fb Nguyễn Thanh Châu)

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2022

Xóm Gái Hoang - Truyện Nguyễn Quang Lập

Cận cảnh bức tranh khỏa thân giá triệu USD của họa sĩ Lê Phổ - Báo Người  lao động

 

Hồi sơ tán ở làng Đông, nhà mình ở đầu làng, từ đấy cứ đi ngược lên phía Tây Bắc, băng qua rặng trâm bầu là gặp một cái bàu sen cực rộng, rộng đến nỗi đứng bên này bờ cứ tưởng mặt trời chui lên từ bờ bên kia. Bàu sen nước đen ngòm, sen và súng mọc tràn lan, chẳng ai chăm sóc. Không mấy khi thấy hoa sen, hễ có cái hoa nào mới nở là con nít vặt liền, đài sen cũng không thấy, chỉ thấy mỗi lá không thôi. Con nít ra đây không phải hái hoa sen, chủ yếu là bắt cá lia thia. Cá lia thia ở đây rất đẹp, to, khỏe, chọi nhau rất hay. Mình cũng hay ra đây, lọ mọ suốt ngày phục bắt cá lia thia về chọi nhau với cá tụi bạn.

khói nắng - Truyện Nguyễn Ngọc Tư

 QUỲNH HƯƠNG - Nhạc Trịnh Công Sơn - Guitar Võ Tá Hân - Tranh Nguyễn Sơn -  YouTube

 tranh nguyễn sơn

 

Chị vợ nói nấu nướng đã xong rồi, chừng nào muốn cúng thì kêu người trong bếp dọn ra. Anh ngóng ra con đường vắng ngắt chạy vắt ngang nhà, kêu chờ thêm chút nữa, “còn sớm…”. Giọng anh lẩy bẩy, vì cái vạt nắng sáng xiên vào hàng ba đã sắp đứng dậy thẳng lưng đi ra khỏi đó rồi. Nghĩa là đã sắp trưa. Chắc con Ba Hạnh đã chèo xuồng qua khỏi doi Chà Là, thằng Tư Thạnh cố vét thêm cuốc xe ôm nữa, cũng sắp ghé qua. Năm Vui biết đâu đón xe đò ở đầu lộ thứ Mười, hoặc đã lên xe rồi nhưng xe chết máy dọc đường. Mọi người sẽ về đủ mặt, anh tin vậy.

Hai tháng cho một tình yêu - Truyện Đặng Thơ Thơ

Đặng Thơ Thơ

 nhà văn Đặng Thơ Thơ

 Thoạt đầu, tôi rất tự tin khi nhận lời viết cho Hợp Lưu chủ đề Yêu.

Dù chưa biết phải viết gì trong thời gian hai tháng, tôi tin mình có đủ kinh nghiệm và dữ kiện từ những tình yêu cũ. Tôi cũng đã yêu nhiều người với nhiều loại tình yêu - tình hời hợt và tình sâu đậm, tình qua đường hay tình tưởng đến chết không thể nào xa nhau...

Nhưng tôi lầm. Những mối tình đó tuy ký ức không thể nào quên, nhưng tâm hồn không còn rung động để ghi lại nữa. Tôi không có hứng thú về thăm lại những nơi mình đã bỏ đi. Tôi thích những nơi xa lạ làm tôi bỡ ngỡ và sợ hãi. Tôi thích những vùng bí ẩn để bị lôi cuốn và nhắm mắt lao vào trong đó. Tôi chỉ có thể viết về những gì tôi chưa hiểu rõ, kể cả tình yêu.

Tình Dục Và Các Nhà Văn Nữ Di Dân Việt: Dương Như Nguyện - Thế Uyên

 Dương Như Nguyện – TẠP CHÍ NGHIÊN CỨU VIỆT MỸ

nhà văn dương như nguyện

 

Dương Như Nguyện nhiều lần để văn hóa Việt văn hóa Mỹ xen kẽ nhau, từng lớp như dầu và nước, lúc trích dẫn Kiều, lúc điển tích tây phương đủ loại, tiếng Việt xen kẽ với Anh văn, có khi quên không chuyển ngữ, là chuyện thường có. Một đặc điểm trội bật nữa cần nhắc tới là nhan sắc: đàn bà xấu viết văn khác, đàn bà đẹp viết văn khác... Dương Như Nguyện học giỏi tới hai lần tiến sĩ nhưng nhan sắc có thể nói là đẹp, duyên dáng, ngồi ở đâu trong một party là đàn ông da trắng da vàng bu quanh, như ruồi bu quanh một giọt mật giữa bầu trời nhiệt đới. Dương Như Nguyện viết:"Tôi cúi xuống khuôn mặt hắn, bộ ngực tôi đong đưa trên những nét gẫy của khuôn mặt người tình"{Bắc Âu}."Hai núm vú màu mật ong tiêu biểu cho sự nồng nàn của phụ nữ miền nhiệt đới. Tôi là đứa con nhiệt đới, da nâu, mắt và tóc sẫm màu". {Mùi hương quế}

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2022

Chỉ Tại Mùa Thu - Thơ Trần Mộng Tú

 8 cung đường mùa thu đẹp nhất nước Mỹ - VnExpress Du lịch

 

Chỉ Tại Mùa Thu

 

Thảng thốt trên mái nhà

tiếng ngỗng kêu khàn đặc

Ngước mặt nhìn trời xanh

biết rồi, mùa Thu tới

 

Ang bèo tấm trong vườn

sáng nay còn phân nửa

đêm qua nai rủ nhau

về uống, vơi mùa Hạ

 

Khẽ lật một tảng đá

tìm dấu vết sang mùa

gặp con giun ôm mặt

khóc mùa Hạ không còn

 

Mùa Thu đến thành phố

mùa Thu rẽ vào vườn

nắng ngọt như pha mật

mây sà xuống thấp hơn

 

Hàng cây nghiêng ngả gió

con sóc tròn mắt nhìn

tiếng trái thông vừa rụng

mặt trời thảng thốt chìm

 

Cả không gian thất lạc

bầu trời như ngủ mê

những bàn tay lá đỏ

vỗ gọi gió Thu về

 

Cuống quít bàn chân lạnh

biết mùa Thu đã về

kéo nhẹ chăn đắp ngực

ngực gọi: mùa Thu ơi!

     

Mười Hai Bài Thơ Mùa Thu

 

Tiếng ngỗng ngang mái nhà

Ngập ngừng bên hiên hoa cúc nở

A mùa thu gõ cửa

 

Bàn chân lạnh trong chăn

Buổi sáng co mình ngoài cửa sổ

Mùi trà xanh trong bếp

 

Con sóc ngậm hạt dẻ

Nhẩy qua những cành phong chớm đỏ

Đánh rơi một mảnh Thu

 

Buổi sáng thổi xôi đậu

Màu xôi vàng như màu hoa cau

Ngửi được mùa Thu tới

 

Rượu mận ủ năm ngoái

Bây giờ đã lên men ngất ngây

Rót ra mời mùa Thu

 

Giọt sương buổi sáng rơi

Trên chiếc lá phong vừa chớm đỏ

Như một vệt son môi

 

Những lá sen mùa Hạ

Rủ nhau nằm úp mặt trong bùn

Ếch nghiêng đầu gọi Thu

 

Cái dốc sau nhà tôi

Nai vào tìm ăn dâu mùa Thu

Có phải nai năm ngoái

 

Trên con đường cũ này

Tôi đi tìm người bạn năm đó

Chỉ tìm được mùa Thu

 

Cây Mộc Liên nhà tôi

Bắt đầu thi nhau rụng lá Hè

Tôi vuốt Thu trong tóc

 

Sương mùa Thu lạ lắm

Trông xa đẹp như hạt ngọc trai

Không phải đâu, hạt lệ.

 

Tôi với người yêu đi

Dưới những hàng cây mới chớm đỏ

Trái tim chín từ hôm qua.

 

Trần Mộng Tú

 Chớm Thu 2022

(Tác giả gởi)

  

Tình thơ dại - Trần Yên Hòa

   tranh nguyễn sơn   Tình thơ dại   Ngồi khóc mối tình đứt ruột Sương sa nhòa buổi lâm hành Con suối quạnh hiu từ đó Xa rồi, t...