tranh đinh trường chinh
HÀNH CỦNG SƠN
Củng Sơn chiều nay trời chuyển mưa
Bước ai rộn rã nửa xuân xưa
Nào phải xuân đi không hẹn đến
Sao ta gặp người như vẫn chưa?
Ta ngẩng trông đồi, đồi cúi mặt
Không! Ta nào trách Hòn Ngang đâu
Xưa đi không kịp lời chào biệt
Phải lỗi ai mà cắn đắng nhau.
Nên về không lên thăm Hòn Ngang
Đường ai còn nhớ nắng xưa vàng
Chén xuân uống dở còn chưa cạn
Vó ngựa lưng đồi dội xốn xang.
Ba mươi năm Hòn Ngang ấm lạnh
Đồi ta chết sững giữa trời ai
Xuân ta đỏ loét hoa vườn huyết
Xưa có hẹn nhau tiếng thở dài?
Củng Sơn ngóng chút nắng vàng lên
Ta tìm đâu đó một con tim
Hòn Ngang mong gió xua mây xám
Xuân vẫn chờ xuân giữa tháng giêng.
Sao dùng dằng như xưa em đi
Đất trời sợ quá tiếng chia ly
Em bỏ con đường ngơ ngác bóng
Tách trà lỗi hẹn với vô vi.
Củng Sơn, cây khô nhớ lá xanh
Bao xưa, đã vội xác xơ cành?
Nắng vàng hun hút chân trời mộng
Đường như dài hơn mỗi bước nhanh.
Củng Sơn, Củng Sơn, hoa có xuân?
Chồi lan lúp búp hẹn ven rừng
Giá mưa khoan ướt đường ra suối
Ta kịp nâng bầu gọi cố nhân.
Củng Sơn, ừ ta chia tay thôi
Lệ xưa nghèn nghẹn dấu chân người
Núi rừng mai dẫn xuân về suối
Nghe chiều vô vi xa xăm trôi.
Đặng Kim Côn
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét