Thứ Ba, 30 tháng 11, 2021

TÌNH NGƯỜI - Trương kim Báu

Tình người trong cuộc sống - Đồ thờ Đại Bái

 

Đây là chuyện thật của một người, nhờ tôi viết lại.

 

Tôi nằm đu đưa trên chiếc võng giăng giữa hai hàng mít, chồng tôi đang phủ lưới cây nhãn ngoài kia, anh đề nghị sẽ phủ lưới tất cả các loại cây trái trong vườn nhà, mình ăn 3 phần và còn một phần cho lũ chim thưởng thức.

Điện thoại vang, tiếng reo vui của ba đứa con báo tin vài hôm nữa sẽ về ăn Noel cùng chúng tôi.

- Anh ơi! Phủ lưới cây xong, vợ chồng mình đi chợ nha anh.

- Sao em đi chợ hoài vậy? Em lái xe đi một mình được không?

- Dĩ nhiên là được, nhưng em phải mua thêm nhiều thức ăn và các đồ cần dùng để chờ đón các con mà, anh đi chung cho em ý kiến.

- Ừ, đợi anh làm xong đã, lúc nào em cũng hỏi ý kiến. 

Tôi nhắm mắt và lắng lòng thưởng thức giai điệu lũ chim đang hòa âm trong vườn nhà trên những hàng cây. Chúng tôi, hai vợ chồng già mới dọn về đây trú ngụ cũng gần một năm rồi, ở tiểu bang nắng ấm của nước Mỹ văn minh, tổ ấm này được chuẩn bị lâu nay với khu vườn rộng trồng đủ loại cây ăn trái sau nhà.

Điện thoại lại reo. Ồ! Hai em của tôi cũng quyết định đưa gia đình về đoàn tụ nơi đây trong những ngày nghĩ lễ. Mừng quá, tôi hét lên. 

- Anh à, anh, dì ba và dì tư cũng đưa gia đình về ăn Noel với mình. Chút nữa mình đi booking phòng cho hai em nha anh. Có 3 đứa con về, nhà mình chỉ còn dư 1 phòng thôi. 

Thứ Hai, 29 tháng 11, 2021

Thơ Hoàng Xuân Sơn

 Hồ nước sở hữu vẻ đẹp nên thơ tưởng là nơi hút khách nhưng thực chất lại là  "hồ Tử Thần" từng một lúc giết chết 1.700 người

 

 

H      N  H  Ư

 

lúc đá nhìn sắc mặt nghiêng
những dòng tơ buổi chiều chạm thấu đáy
gương xanh. và nỗi buồn con nước mênh mang tư lự
có thể vết nhớ ta ngồi bên khóm hồ ngày nào
giờ đã nồng nàn tuyết lú
tháng đau xương ngần ngật
bóng tháp gầy tay vẫy nguyền lưu xứ
chim vịt hoang mang màu rêu cổ đồng
phiên thức không còn trên bến bãi
quy phục một đời vô tri những chuyến xe goòng không leo nổi dốc
bóng chữ khuấy nhẹ nên hồ
đừng mang theo ảo tưởng
lời thơ bạn về ngăn ngắt (*)
mùa tống biệt



)))

 

lời hiệu đính bầm sao
ánh sáng nào lang thang nơi ngõ cùng
nếp nhăn của mẹ khô thơm nền đất
ôi biết bao giờ đời lao sinh thôi phong tỏa
cho bầy rêu ốc biết nuôi thân lặng lờ
khi sương về áo hồ đã giũ
xuân thì ngây xưa

 
)))))

 

L Y S
 

hoa bách hơp không trúng mùa
nên lòng nghi kỵ vẫn đùa khách thơ

mình là khách
của bao giờ

về đâu quán lữ
buồn xưa
còn ngồi

là mình
khách
của muôn đời

hỏi ngôi vị chủ
tình vui có còn



* * * * *

H U Ệ
 
                [từ thơm một dấu hương qua]



Lys khắc dấu nõn tay

huệ ơi.  trắng

bắc phương chiều tuyết gội
 
qua tóc rừng vàng

cờ xanh nheo mắt

phong linh ở gió độ trong

nhiễm sắc ứa rịn xuân hè

[festival des clochards]

gã giang hồ ôm thở blues

ôi blues trầm thuý

quành rượu bỏng

jazz cuống cuồng ngụm

môi tinh đồng

thôi nhé

trưa nồm ngây

phố cổ sống lâu ngất hồn lục địa

con đường dốc

và đá

biết cheo leo

*

Có quán hàng nào hiểm hóc

trờ tới phong rêu

tháng năm tháng năm đời càng

mím hoa những chặng.  hoài

dạ-tình-nhân đỏ
 
tròng bạch lạp hẹn gầy nơi khẳng khiu

ngón tay đeo nhẫn khói thổi vòng

như là tuyết ở biên san

trên môi lys.  chúm son

giọt khẽ thành ly ngân tơ pha lê

lịm dần thơm

huệ cùng


  h o à n g   x u â n   s ơ n

             16 juin 2021

  (*) Bên Hồ Thuỷ Ngữ - Lê Văn Ngăn (1944-2015)

Khuôn mặt - Trần Yên Hòa

Điều gì khiến loạt tranh trừu tượng "khó hiểu" lại thu hút công chúng? |  Tin tức mới nhất 24h - Đọc Báo Lao Động online - Laodong.vn 

hình lượm trên net

 

Kiệt ra đón Khương tại sân bay Orange County theo như lời hứa. Khương gọi điện thoại cho Kiệt trước đây một tháng, từ Pháp, tháng sau tau làm một chuyến Mỹ du, tau qua thăm thằng Thiệt ở Georgia trước, rồi xuống thăm thằng Hạnh ở Colorado. Khoảng hai tuần sau mới bay về Cali để dự đại hội trường trung học. Nhờ mày ra đón tau ở phi trường John Ware nhé.

Kiệt nói. Tau sẽ lo. Sẽ đón đúng giờ, 11 am, phải không?.

OK. Đúng.

Thế là hôm nay Kiệt lái xe đến đón Khương.

Khương là thằng bạn học thời nhỏ với Kiệt. Nó nổi tiếng học giỏi, đậu thủ khoa vào trường trung học và suốt trong những năm tiếp theo, nó luôn luôn đứng nhất, nhì, ba trong lớp. Đường công danh rộng mở khi nó thi đậu vào khoa điện trường kỹ thuật Phú thọ. Đó là bước tiến, là hanh thông trên con đường công danh của những đứa học trò thông minh. Đường công danh coi như rạng rỡ. Vừa làm được công việc mình ưa thích, vừa khỏi đi lính, đem thân ra chiến trường nộp mạng cho súng đạn, trong thời chiến tranh.

Còn Kiệt thì long đong thấy rõ. Anh lơ ngơ giữa cuộc đời với những giấc mộng viễn vông.

Tâm bệnh Nguyễn Du - Mai An Nguyễn Anh Tuấn

Họa sĩ Đinh Trường Chinh: Hội Họa là Đời Sống - Văn Học - Việt Báo Văn Học  Nghệ Thuật

tranh đinh trường chinh

 

Đó là vào những ngày mùa thu Canh Thìn, năm Minh Mạng thứ nhất (1820), "dịch phát ở Hà Tiên rồi lan ra toàn quốc" (Đại Nam Thực lục). Khi vua bảo các quan: "Theo sách vở chép thì bệnh dịch chẳng qua chỉ ở một châu một huyện, chưa có bao giờ theo mặt đất lan khắp như ngày nay", triều thần Phạm Đăng Hưng đã tâu rằng: "Thần nghe dịch bệnh từ Tây dương sang", nghĩa là triều đình đã có nhiều người biết dịch bệnh truyền qua các thuyền buôn đến từ Ấn Độ, và dịch tràn lan do khí độc (lệ khí) phát tán. “Thực lục” còn viết: "Vua lấy bạch đậu khấu trong kho và phương thuốc chữa dịch sai người ban cấp", cho ta biết đây là một trận dịch tả.

Truyền thống chữa bệnh dịch tả bằng thảo quả xanh – tức bạch đậu khấu – có từ xa xưa, và Nguyễn Du cũng được truyền dạy từ các bậc lương y tổ phụ của mình. Mấy lần tới xứ Lạng, ông đều dành thời gian thu thập loại cây vốn sinh trưởng chủ yếu ở những nơi mát lạnh này…

Nhưng Nguyễn nhận thấy: chỉ một cây/phương thuốc chuyên trị các bệnh về phổi đó không đủ để trị/dẹp dịch bệnh. Ông lần giở các tập sách cũ “Nam dược thần hiệu”, “Hồng nghĩa giác tư y thư”, “Thập tam phương gia giảm” của cụ Tuệ Tĩnh ra nghiền ngẫm. Đã lâu lắm, giờ đây ông mới có dịp đọc lại những trang sách mà ông thấm nhuần cái tinh thần vượt qua mọi y lý trên đời của vị thiền sư-thánh y: “Thương nhân dân chết chóc/Chọn hiền triết phương thang”, “Cây hoang dại có thể thành vườn hạnh được vậy!”.

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...