PHẠM CAO HOÀNG
Giã Từ Năm Cũ
thức cùng em đêm giao thừa
giã từ năm cũ cũng vừa đi qua
một năm bầm dập đời ta
lên bờ xuống ruộng quá là gian nan
một năm vẫn thở không than
vẫn yêu tha thiết tiếng đàn Schubert
vẫn thơ thẩn vẫn bạn bè
rượu dăm ba chén, say, hề văn chương!
vẫn cùng em trên con đường
đi tìm lại những giọt sương năm nào
thức cùng em đêm chiêm bao
giã từ năm cũ xin chào tân niên
em thêm một tuổi thần tiên
chúc mừng em, người vợ hiền của anh
Virginia, January 2022
HOÀNG LỘC
Cúng Tất Niên Ở Memphis
cúi xin vái lạy đất trời
vái hồn các đảng vái người anh em
đã cho ta được bình yên
sống đây là được sống thêm, cũng mừng
chẳng qua ngôn ngữ bất đồng
chỉ mong ngó một tấc lòng, hiểu cho
ba mươi năm cũng qua đò
cũng đi đến lúc không ngờ quá xa
mới hay cách biệt quê nhà
mới đây mà cả mẹ cha mất rồi!
để đành một đứa mồ côi
ba mươi năm hoá ra người tha hương
nương nhau sống đoạn đời buồn
là em, mẹ của các con, một lòng
đời làm em khổ nhiều không?
hỏi em là hỏi không cùng chính ta
ba mươi năm chút trăng tà
ơn em, cô gái thiệt thà – là trăng
soi giùm một cuộc trăm năm
để tình yêu được sống bằng câu thơ
và ơn bè bạn sau xưa
thương ta, sẵn những lòng chờ – nghĩa ân
ta xin cúi lạy ân cần
cả bao nhiêu thứ thăng trầm với nhau
ở đây mây vẫn trên đầu
mà mây sao cứ một màu trắng kia?
LÊ VĂN TRUNG
Em Ơi Chiều Đã Ba Mươi
Thế mà chiều đã ba mươi
Đời ta chưa trọn nụ cười nhân gian
Nén nhang chiều đã lạnh tàn
Nhúm tro dư ảnh mù tan cõi người
Thế mà ngày xế ba mươi
Mây đời ta vẫn trùng khơi biển chiều
Chút tình xưa cũng rong rêu
Bập bềnh trong suốt dòng hiu quạnh đời
Thế mà tình đã ba mươi
Một đời ta, một cõi người, nổi trôi
Em ơi chiều đã ba mươi
Tay cầm hạt lệ xót lời trăm năm.
LUÂN HOÁN
Bài Giao Thừa
giao thừa ngự cõi xa quê
lòng theo đêm chợt nhớ về viển vông
ngồi buồn nghịch ngón thong dong
nhờ phím bàn nói mươi dòng linh tinh
chung qui mình nhớ chính mình
một năm qua trải chân tình những đâu ?
mỹ nhân đã như sợi râu
rờ thăm, thương quá gốc sầu vu vơ
giật mình phát hiện bất ngờ
hình như râu tóc là thơ huê tình
dính cả đôi chút tâm linh
phản ảnh trung trực dạng hình cũng nên
năm tàn chờ đến nửa đêm
đụng vào năm mới mọc thêm những gì
râu bạc tóc ngã màu chì
tám mươi cộng một độ lì đến đâu
giao thừa giờ phút khởi đầu
phân thây lục bát lìa nhau sao đành
vẫn giữ thân em nguyện lành
chịu quê một cục có thành cổ thi ?
2022
THÀNH TÔN
Tặng Vợ Buổi Đầu Xuân
Tặng em một quãng đường dài
Nửa vòng trái đất, chia hai phương trời
Tặng em cái nhớ tuyệt vời
Cái quen mở miệng, kín lời thân thương
Ảnh hình nhặt nhạnh bên đường
Bấy nhiêu tình ý vấn vương quê nhà
Tặng em một cuộc chơi xa
Biết thêm điều lạ, mặn mà cái quen
Tạm thời đóng cửa, cài then
Hôm qua ta để bóng đèn dõi theo
Soi ta từ vực hiểm nghèo
Nhủ ta chiếc bóng còn đeo bên mình
Tặng em một cuộc mưu sinh
Bước chân thứ nhất nâng mình vươn lên
TRẦN YÊN HÒA
Giao Thừa, Tôi Và Em
Mẹ tôi xưa, đất quán rường
Chở che con, mộng bình thường ấu thơ
Một thời tuổi trẻ, ngu ngơ
Trong vòng tay mẹ, ù ơ ví dầu
Giao thừa năm ấy, rất lâu
Sang nhà cô bé, nhìn đâu cũng tình
Em nhìn tôi nụ cười xinh
Như xuyên thấu, qua cái hình hài tôi.
Rồi giao thừa, rồi bể dâu
Rã tan giấc mộng ban đầu rất thơ
Tôi bao năm sống ơ thờ
Xa em như một bài thơ lỡ làng
Giao thừa xưa pháo reo vang
Tôi yên lặng đợi em sang bên mình.
Có cơn mưa rớt thình lình
Em tôi ướt áo... cuộc tình cũng trôi
Trời mưa ướt áo em rồi
Làm sao sưởi ấm đôi môi nhạt nhòa
Em cho tôi nụ hương hoa
Tình ban đầu đã xa rời tuổi thơ
Bao năm thời gian đợi chờ
Giao thừa nhớ tiếng em cười năm nao
Bây giờ đất khách xôn xao
Đón xuân sang, những ồn ào vây quanh
Ôi chao, lòng thấy mong manh
Nụ cười xưa, bỗng trở thành giấc mơ.
(từ: phamcaohoang.com)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét