nguyễn thanh châu
thơ tình viết từ trại Z.3OC
thơ có đôi lời về nhắn nhủ
em xa thấp thỏm giấc mơ rời
thương ta chớ học theo người cũ
hóa đá làm chi uổng một đời
ở rừng lâu ta mang lốt thú
lom khom như tuổi luống về già
đã từng đêm ta nghe gió hú
lao xao mà tưởng tiếng quê nhà
trông chừng lớp lớp màn bụi đỏ
nỗi nhớ hơn là trăm mũi dao
đâm suốt qua hồn ta máu nhỏ
giọt giọt đầy lên bóng trăng hao
giọt lệ mờ khắp trời khổ nạn
lũ lượt người lê bước đi đày
thương em hát khúc sầu lỡ vận
tráng khí còn đôi cánh tay gầy
thì ba năm đủ tang chồng chết
huống hồ ta chẳng biết ngày về
huống hồ em tuổi xuân sắp hết
cõi còm chi mãi dáng chiều quê
gởi tình theo mỗi lần lạnh bạc
lọn tóc nào đứt nối ba sinh
buồn sao đàn rải từng dây lạc
thấp thoáng về kia lũ âm binh
tiếng núi rền căm mùa biệt dạng
niềm đau này chung triệu sinh linh
chẳng đành nước mắt hồng tuôn cạn
điêu tàn hoa úa nhụy băng trinh
cơ hàn tội những thân tù rạc
rau hoang mướp thượng sống cầm hơi
tình ơi như buổi đầu chiu chắt
dẫu biết sao cũng tạ ơn đời
thơ ta viết mấy mà cho đủ
giải oan một thuở lắm cơ cầu
đền em hẹn kiếp lai sinh nữa
gừng cay muối mặn chẳng lìa nhau…
1980-1981
Nguyễn Thanh Châu
(AZ, USA)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét