tranh nguyễn trung
THÁNG CHÍN
Hãy ngồi xuống đây với em
Mặc kệ nắng đang say rượu
Hãy nói người vẫn chưa quên
Mắt xưa nghiêng bên thềm cũ
Đã quá lưng chừng tháng chín
Xốn xang áo đỏ đợi ai?
Gói ghém niềm riêng giấu kín
Lỡ tay rơi tiếng thở dài
Đến đây thì ngồi xuống đây
Nói gì cho em cười với
Cho cơn buồn đừng thức dậy
Làm ơn đi, em van đấy!
Tháng chín trôi nhanh hay chậm
Ngày ấy năm này còn mưa
Người đến tình dài ý ngắn
Nhớ thương kể mấy cho vừa.
<!>
SÀI GÒN NHỮNG NGÀY TRẦM
Tháng năm âm lịch
Thắp hương lòng nhớ ngoại
Mơ thấy gối cưng
Một năm mấy đi qua
Lũ sâu ma lì lợm ở hoài
Vạn vật thoi thóp thở
Một người đàn bà
Có bao nhiêu cái mười năm?
Anh đi đi
Các bạn đeo khẩu trang
Đứng ngoài phố phát cơm không đồng
Đẹp thật cần gì giải
Mùa ngăn sông cấm chợ
Cũng như nhiều thị dân, tôi đi
Xí phần rau củ quả
Hai tuần lại hai tuần
Bức tường nhìn không ra màu gì
Ai cần hỏi thứ mấy
Những hộp cơm tình thương
Vừa đơn sơ vừa đầy ắp
Nước mắm ngọt như mật
Ngày qua ngày xớ rớ
Loay hoay khấn nguyện trong chật chội
Cầu vồng nơi tay Chúa
Vụn vặt này, vụn vặt
Đáng chi đâu văn xuôi xuống dòng
Tắt đèn nhìn trăng sáng
TỪ EM
Từ em sắc sắc không không
Tôi về ngơ ngác hỏi lòng hư vô
Từ em là thoáng mơ hồ
Tôi về pha mực vẽ tô bóng mình
Từ em bỏ mặc cuộc tình
Tôi về viền lại bức hình tương tư
Từ em tựa khói sương mù
Tôi về gảy phím hát ru nỗi buồn
Từ em như cánh chuồn chuồn
Đến đi bất định, vô thường nắng mưa
Tôi về đốt hết tình xưa
Gửi tàn cho gió, cho vừa lòng em.
Hy Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét