tranh nguyễn sơn
ĐÁM LAU TRỜI
Ơn em trắng đám lau trời
Bao nhiêu hoang dại rót mời chân mây
Tấm tình tiểu muội chan đầy núi sông
Tấc lòng xuân hạ thu đông
Viền con mắt lệ đánh vòng bãi xa.
*
Ngàn dâu bủa trắng sơn hà
Ngộ là ngộ tánh mưa sa chập chùng
Ra đi từ những thượng nguồn
Đã từ muôn dặm chở buồn qua đây
Chiều nay ngọn gió heo may
Ghé vai tôi đợi một vài giọt sương.
BẾP LỬA CHIỀU
Ta gởi mùa thu gió cuốn đi
Vắt áo qua sông đợi nắng hồng
Về em hoa nở trăng mười tám
Mật của trăng hay mật của bông
*
Chiều tan hết nắng ở rừng thông
Ta đợi mưa đêm trắng cánh đồng
Cà phê nồng quá môi đà lạt
Tuổi trẻ ta chờ căn gác không.
*
Con mắt pleiku nắng melbourne
Đập chén buồn tình đất sóc trăng
Cao nguyên chết đứng cây thông đỏ
Giũ áo tơ trời lất phất bay.
*
Chín năm về núi nghe chim hót
Súng đạn nghe chừng cũng quạnh hiu
Khi về phố cũ mưa mù mịt
Thương tiếng cơm sôi bếp lửa chiều.
Lý Thừa Nghiệp
(Autralia)
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét