Tháng Giêng
Hoa Nở
Đã nhiều lần ta ngâm mãi câu thơ
Câu lục bát ngựa ô về chốn cũ
Còn ta, long đong phương trời tứ xứ
Em có còn hong tóc ở lầu trăng?
Lầu trăng em nhìn theo hướng cố nhân
Ngày tóc xõa em năm đệ lục
Bây giờ, bốn mươi năm anh còn thức
Hương học trò từ dạo đó bay sang
Tháng giêng hiền ngoan hoa nở trùng trùng
Có còn chút gì cho bốn mươi năm đằng đẵng
Chắc hoa xưa cũng lạc loài thăm thẳm
Bên phương trời này, hay bên nớ, bên ni?
Ta lạc mất em ở tuổi xuân thì
Lạc cả nụ môi hôn của ngày thơ dại
Hai ta nay đâu còn trẻ nữa
Mà lục tìm quá khứ tháng năm qua
Nay xuân về lòng lại thiết tha
Nhớ màu hoa xưa ruộm vàng khu phố cũ
Đúng là màu
hoa sưa ở thôn An Thổ
Ta đã tìm được một tháng giêng ngon
<!>
Tháng chạp nhớ
Tháng chạp trườn về trên cao
khung trời quê hương rất lạ
ở đâu đó tiếng lao xao
chiều xanh non màu lá mạ
Quê hương quê hương tuổi thơ
những ngày cuối năm rưng nắng
bên kia bờ hiên vắng lặng
có bông hoa cúc đang chờ
Em đi áo tím áo xanh
nhìn nhau sao mà ái ngại
trong tôi một giấc mơ lành
đẹp như tình yêu trai gái
Em bay trong chiều tháng chạp
quê người tôi mỏi mắt trông
em làm mây sà xuống thấp
bồng bềnh trong tháng giêng ngon
Em qua sông, bờ bến cũ
tôi đứng ngơ người tháng hai
còn đâu ngày xưa dấu tích
em mang đi mùi hương phai
Trần Yên Hòa
(Cuối năm nhớ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét