Hoàng Xuân Sơn
LINH ỨNG
một hồi gió rợp muôn phương
chợt nghe thanh nhạc qua đường gọi tên
bay lên. bay
lên. thầm lên
hoàng hôn lạc diệp
chuông rền ban mai
đợi nhau thoăn thoắt hình hài
rã riêng tình mới
miệt mài trăng sao
còn ở đây
tới lúc nào
những khuôn lệ ngọc cúi chào mi sương
hồn cưu mang
với ngộ thường
thì mắt xanh thúy đã tường chiêm bao
<!>
)(
hoàng xuân sơn
16 jan.2023
(Tác giả gởi)
*
Nguyễn Thị Khánh Minh
NƠI DỊU DÀNG XUÂN TỚI
Dịu dàng quá dịu dàng không chịu nổi*
Đêm thả đêm mộng mị xuống gần
Đừng nói nữa. Gió của lời sẽ thổi
Của rét mướt của cành khô run rẩy
Của ngày đi vừa khuất trong sương
Ôi tím quá nơi chân trời khép nắng
Của nhẹ lắm tiếng trái tim đang đập
Và hạt lệ không rơi ra khỏi mắt
Sợ buồn trĩu rồi ngày đi sẽ nặng
Đừng nói gì thêm đêm ơi tiễn biệt
Em đứng đó con đường dài không hết
Đêm thở bên vai. Ai đó nói thầm
Có phải rất thầm nơi hai bàn tay
Xa như tiếng mưa buồn cuối phố
Mắt nuối nhìn trong đêm. Mưa bay
Có phải rất thầm hẹn em mùa xuân
Dịu dàng ơi, nụ hôn đêm chờ đợi
Giục cánh hoa nở kịp dịu dàng khuya…
Mưa sẽ tạnh. Mùa sang rồi sẽ lá
Xanh trên cành. Nhựa thức dậy trong cây
Phải nơi ấy, dịu dàng. Xuân tới…
Dịu dàng quá dịu dàng không chịu nổi…*
Nguyễn Thị Khánh Minh
*Thơ Olga Bergholz, Bằng Việt dịch.
(Tác giả gởi)
Khê Kinh Kha
Chúc em
Em ơi Xuân đến thật rồi
mà sao hoang vắng giăng đầy trong anh
thì thôi anh cũng chúc em
mọi sự như ý - tình thêm mặn mà
Chúc em năm mới ngoan nha
Ngoan như mai nở - ngoan như hương trầm
Ngoan như bánh tét, bánh chưng
Ngoan như củ kiệu, mứt sen, dưa hành
như cúc vàng nở bên thềm
như dưa hấu đỏ, như bình trà thơm
như gió xuân vờn tóc buông
như men rượu ấm, tình nồng lên hương
như môi hồng ửng nắng xuân
như đôi má mộng duyên tình hây hây
Chúc em tinh mộng thêm say
thêm hương thêm phấn tháng ngày vui tươi
chúc ai tìm đươc tim ai
và ai ngồi giữ tình ai suốt đời
khê kinh kha
(Tác giả gởi)
*
Nguyễn Vũ Sinh
Trần Thiện Hiệp
khổ đau là gai khô sỏi đá
trải dài con đường hồng trần
tôi dìu em đi gót mềm năm tháng
lẫn lộn buồn vui
với tấu khúc thăng trầm của rừng xanh biển cả
tôi yêu con đường hồng trần
và yêu em bốn mùa tóc xỏa gió bay
cùng mặt trời mặt trăng
sương mỏng mây thưa
hương trầm ân ái
từ Miền Nam bức tử
địa ngục mở ra mặt trời tắt lịm
con đường hồng trần có mưa sầu lệ nhỏ mi em
đưa tôi trôi đi
chao đảo trong bọt nước hợp tan
như cọng rong xanh bềnh bồng biển lạ
nhiều đêm tôi ngộp thở trong tôi
mà nghe cõi nào song vỗ
âm ba khoan nhặt tiếng sầu
nhưng mỗi sáng ra đi
nhìn dãy tuyết sơn bang bạc
mỗi chiều về có hồ trong tĩnh lặng mờ sương
tôi nghe thấy bình yên trong hồn
và yêu con đường hồng trần
nối dài đất trời xa lạ
in bóng em và tôi quyện vào nhau
bằng sợi tóc mềm đượm nồng kỷ niệm
trong chấp nhận và ngợi ca cuộc đời
lẫn lộn buồn vui
với tấu khúc thăng trầm của rừng xanh biển cả
tôi làm thơ cho em
tôi làm thơ cho tôi
trên con đường hồng trần ta đi
Trần Thiện Hiệp
(Tác giả gởi)
*
Chu Vương Miện
TẠI SAO SAO
chả bao giờ hỏi tại sao? giòng sông chẩy
em không đi làm công nhân viên
mà lại múa đôi gái nhẩy?
và em cũng chả cần phải trả lời ?
có người mù cả 2 mắt mà lòng vẫn thấy
có người sáng 2 mắt mà mù lương tâm
bao nhiêu thời đât nước tối om om
dù vẫn có điện sáng choang neon thắp sáng
đừơng vẫn thẳng boong mà người loạng quạng
quốc lộ có bắc nam hương lộ có đông tây
mà lắm mô lắm đèo lắm đoạn
chả có đoạn nào giống đoạn nào?
70 năm toàn là giấc chêm bao?
y thi hào Tản Đà ngồi nhậm rượu
rượu vào lời ra trà tàu thuốc điếu
bao nhiêu ước mơ ôm gọn vào lòng
mở mắt ra 4 cõi minh mông
làm cụt hứng cho anh chàng Nguyễn Bính
10 năm leo rừng 10 năm làm lính
làm Vệ Quốc Quân cách mạng cách màng
ăn bắp luộc mơ mãi bắp rang
10 năm đốt đuốc nhìn không thấy?
đa tài đa năng đời bị gậy ?
xin dừng hỏi tại sao?
vẫn chỉ là như thế đấy?
XUÂN QUA
Tương tư là chuyện của mình
Nắng mưa là chuyện vô tình thế thôi ?
Nhân gian chả khóc thời cười
Đông qua xuân lại cõi đời muôn năm
Buồn vui trăng khuyết trăng rằm
Theo mây bay mãi ngùi trông chốn nào ?
Đời là nửa giấc chiêm bao
Toàn là bào ảnh thuốc lào thoảng qua
Hết gần rồi lại tới xa
Đông tây nam bắc vốn là bà con
Đây trời đây đất đây non
đây cô bán rượu đây còn nhà thơ
phia xa là tới nhà thờ
1 hồi chuông thả lặng lờ đứng nghe
Xa xăm 1 chặng đường dìa?
chuvươngmiện
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét