tranh nguyễn trung
LỠ HẸN HÒ
Mấy năm đã lỡ hẹn hò
Ong ruồi ong mật thêm tò vò bay
1 mình kẹt giỏ nơi đây
Thì thôi trời rặt là mây phiêu bồng
Thà là 1 đám cô vân
Giữa trời vần vũ xoay vần bắc nam
ờ thì đá cuội trăm năm
quay về 1 chiếc lều không không người
đống phân còn mấy chú ruồi
bay qua bay lại hương đời phồn hoa
ngày xưa chuốc rượu nhà ga
bây giờ nước lạnh gốc đa mà chờ
chờ hoài chưa tỉnh giấc mơ
MỖI MÙA 1 LOÀI HOA
đầu xuân trên cành toàn hoa mai vàng
chen kẽ có hoa hồng đào hoa mơ trắng
dưới đất là hoa pensé nâu đỏ tím
và rất nhiều cụm hoa thủy tiên
của Tàu của Ta và của Úc
giữa xuân là lyly đỏ xẫm
trắng chen đỏ đỏ lợt và nghệ
vườn hồng đâm chồi cùng những nụ hoa mùa mới
những cây mãn đình hồng hoa tím hường trắng đỏ
vẫy tay chào mùa xuân tới vội
hoa loa kèn lài cúc thêm chồi
thi sĩ nhìn vườn ngó tới ngó lui
cây cỏ đều thay vỏ thay lá thêm hoa
thi sĩ thở dài người lại thêm già?
làm thơ thiếu ghệ thì làm không được?
có ghệ vào thì bại sản tang gia
không ghệ thơ giống con gà thiến
có ghệ vào giống dê cụ Uy Viễn nhà ta
23 tuổi cộng thêm 50 vẫn còn trẻ quá
già chơi trồng bỏi cưới đời nghiêng ngả
1 chiếc xe bò 1 lãi già dịch
và 1 lũ ghệ tuổi 20 bám sát nút sau lưng
tiên sư cha đứa nào?
ngoác miệng ra nói lão là khùng?
khùng cũng chả sao? miễn là có đồ chơi?
không chơi bỏ uổng?
chết đến đít vẫn còn cay? lão là cà cuống
thời trai trẻ lên bắc xuống nam
công lao hãn mã không giấy mực nào ghi cho hết?
về già hưu vẫn oanh oanh liệt liệt
vẫn yêng hùng bên lũ ghệ tuổi 20
lão thường ngửa mặt lên
tóet miệng ra cười
CHIA LY
Em 1 đầu
Anh 1 đầu
2 phía cùng khiêng
Em đi trưóc
Anh đi sau
Tình yêu nằm phủ mặt trên cáng
chết ngắc từ lâu
không vòng hoa tang
không kèn trống
2 ngườì âm thầm khiêng
đến nghiã trang
tình yêu vĩnh viễn nằm đó
muôn đời
không cần chia tay
từ giã
đưòng ai nấy đi ?
Chu Vương Miện
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét