Thứ Ba, 29 tháng 8, 2023

Bông Hồng Cài Áo - Nhất Hạnh


 

Ý niệm về mẹ thường không thể tách rời ý niệm về tình thương. Mà tình thương là một chất liệu ngọt ngào, êm dịu và cố nhiên là ngon lành. Con trẻ thiếu tình thương thì không lớn lên được. Người lớn thiếu tình thương thì cũng không "lớn" lên được. Cằn cỗi , héo mòn. Ngày mẹ tôi mất, tôi viết trong nhật ký: Tai nạn lớn nhất đã xẩy ra cho tôi rồi! Lớn đến mấy mà mất mẹ thì cũng như không lớn, cũng cảm thấy bơ vơ, lạc lõng, cũng không hơn gì trẻ mồ côi. Những bài hát, bài thơ ca tụng tình mẹ bài nào cũng dễ, cũng hay. Người viết dù không có tài ba, cũng có rung cảm chân thành; người hát ca, trừ là kẻ không có mẹ ngay từ thuở chưa có ý niệm, ai cũng cảm động khi nghe nói đến tình mẹ. Những bài hát ca ngợi tình mẹ đâu cũng có, thời nào cũng có. Bài thơ mất mẹ mà tôi thích nhất, từ hồi nhỏ, là một bài thơ rất giản dị. Mẹ đang còn sống, nhưng mỗi khi đọc bài thơ ấy thì sợ sệt, lo âu.... sợ sệt lo âu một cái gì còn xa, chưa đến, nhưng chưa chắc chắn phải đến :

Tím cả lời ru - Huỳnh Liễu Ngạn

 Ý nghĩa màu sắc: Ý nghĩa của màu tím | DesignerVN

 

Tím cả lời ru

tôi đi qua một con đường
thấy trăng đầu hạ còn vương trên cành
rồi nhìn về phía trời xanh
cánh chim nào cũng mong manh giữa trời

ngoài kia mây trôi xa xôi
theo tôi suốt một quảng đời còn theo
tôi thương nắng rụng qua đèo
như heo hút ánh trăng treo trên ngàn

biết lòng mình đã quan san
từ hôm có tiếng đò ngang giữa rừng
bóng chiều còn đổ sau lưng
tôi đi như thể chưa từng được đi

chợt nghe chiếc lá thầm thì
với vài ngọn gió rào rì thâm u
tôi về đứng dưới sương thu
nhớ em tím cả lời ru năm nào.

6/7/2022

 

Từ khi sầu kết thành thơ 

chiều mang nỗi nhớ lên cây
cho mắt em hái niềm say của đời
ai ngờ sóng vỗ cuốn trôi
bỏ tôi lại với ngàn khơi lỗi thề

mấy hàng dâm bụt ngoài khê
đã che hết cả màu quê thuở nào
đợi gì vàng nắng lên cao
mà em còn dấu trăng sao vào lòng

tình tôi nước chảy thành sông
chờ hoa kết nụ ươm hồng lên cây
ngày kia nước bốc thành mây
làm mưa rơi xuống vòng tay thẩn thờ

đành rằng đời chỉ là mơ
em đi bỏ lại ngây thơ đứng nhìn
thế mà tôi nhớ như in
từng cơn mưa đổ niềm tin vào lòng

rồi ba bốn chục năm ròng
màu xanh ngọn lá cứ vòng qua tim
chiều hôm con nước lặng chìm
nên em thành một cánh chim giữa trời

ước gì màu nắng đừng trôi
cho tôi thấy lại đôi môi dại khờ
từ khi sầu kết thành thơ
tôi về đứng ngắm chiều mơ thật buồn

bao nhiêu ước vọng điên cuồng
đã bay theo những cánh chuồn trong mưa
tiếc hoài ngọn gió đong đưa
mà vai em dựa rất xưa trong đời.

10/7/2022

 

Thương lại buổi chiều

anh về thương lại chiều buông
âm vang tiếng sóng dập dồn từng đêm
trăng đi năm ngoái ngoài thềm
mà mưa tháng bảy còn thiêm thiếp cành

hoài em màu áo thiên thanh
với màu mắt tím long lanh đôi bờ
dáng em mơ như nàng thơ
tóc chia từng sợi hững hờ bờ vai

nghe trên môi gió rẻ vài
mùi hương đã chín độ dài ngân nga
thấy em dưới ánh trăng ngà
vẫn nguyên mấy nét kiêu sa thuở nào

vẫn nguyên ồ vẫn nguyên sao
lòng em có cạn gió xao cũng tìm
nghĩa là chỉ có con tim
thương đời nước mọn nên bìm bịp kêu

hôm qua gió lạnh về nhiều
để cho đôi mắt mỹ miều trông theo
tìm đâu ngày nắng qua đèo
đã miên viễn bóng trăng treo trên trời.hôm qua gió lạnh về nhiều
để cho đôi mắt mỹ miều trông theo
tìm đâu ngày nắng qua đèo
đã miên viễn bóng trăng treo trên trời.

 

Huỳnh Liễu Ngạn

Tiến tới kỷ niệm 50 năm “Văn học Việt Nam hải ngoại” (1975-2025) - Nguyễn Trường Trung Huy

 

Viên Linh - Unlocking the History of PEN

nhà văn viên linh

 
 
ừ một bàn viết lữ thứ – căn phòng nhỏ ở phố Bolsa, văn-chương hải-ngoại đã hồi sinh như thế…

“Chữ nghĩa đã hàm oan / Tâm kiệt cùng mực cạn / Ẩn mật chút men trong / Cất lòng sầu vô hạn… Có chiều thương bút mực / Bàn viết như mồ hoang / Yên nằm hồn lệ quỉ / Chờ ý xuống hộ tang…Quỉ ơi đời giấy trắng / Chờ ngươi đã nhiều năm / Có nghe nghìn xác sóng / Tìm nhau ngoài hư không?”

Nhịp & Phách Trong Các Thể Điệu Khiêu Vũ -Vương Trùng Dương

 KHIÊU VŨ


Âm Nhạc rất gần gũi với cuộc sống vì bất cứ nơi đâu, lúc nào cũng có thể thưởng thức được. Khi thưởng thức bản nhạc qua tiếng đàn, tiếng hát, ban nhạc… nếu hiểu khái quát về nhạc lý thì dễ cảm nhân hơn, và đôi khi hòa nhịp cùng bước chân như tập thể dục. Nay có đàn Keyboard (Electronic Keyboard), loại Synthesizer cài đặt sẵn tất cả Program về Điệu (Style, Rhythm) nên solo với tiếng hát, coi như ban nhạc nhẹ.

Chủ Nhật, 27 tháng 8, 2023

Những người nữ TRONG THƠ TRẦN YÊN HÒA - PHAN NI TẤN

Songs Chords Lyrics of artist: Phan Ni Tấn | chords.vip

nhà thơ, nhà văn, nhạc sĩ  Phan Ni Tấn

 

TRẦN YÊN HÒA hơn năm mươi lăm năm THƠ là tập thơ phản ánh tâm trạng của nhà thơ qua nhiều thể loại thơ khác nhau.

Từ một cậu học trò xuất thân trong một gia đình văn hóa xứ Quảng, Trần Yên Hòa bắt đầu làm thơ lúc mười hai tuổi. Từ những bước đầu chập chững đến nay, sau hơn năm mươi lăm năm làm thơ, nhà thơ nhìn lại chặng đường dài đã đi: "Cha tôi cũng mê thơ. Ông có làm thơ đường, thơ thất ngôn bát cú và họa thơ (…). Hay mẹ tôi, thường hát ru tôi bằng những câu ca dao thắm đượm mùi vị quê hương, tình yêu trai gái, nên tôi thấm sâu vào lòng những âm thanh ấy, để rồi sau này tôi yêu thơ và làm thơ…"

KHÚC HÁT THANH TÂN CHO TÌNH NHÂN - Nguyễn Vũ Sinh

 NÉT VẼ THIÊN THẦN - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Bửu Châu - Ca sĩ Quỳnh Lan - Tranh  Nguyễn Sơn - YouTube

 tranh nguyễn sơn
 
 
KHÚC HÁT THANH TÂN CHO TÌNH NHÂN 

Vì nàng hồn nhiên như cánh hoa
Ta khẽ nâng niu đôi tay ngà
Ngỡ mười nốt nhạc thanh trầm vọng 
Trên phím dương cầm lướt ngân nga.

Vì nàng bình dị không kiêu sa
Thuở ban sơ nay bén duyên nhà
Mái đời kết tụ vòm hoa nụ
Ta ru người khúc hát hoan ca.

Mùa thu nào vừa thoáng đi qua
Khẽ lay cành lá ngọn cây già
Vườn xuân bao sắc màu thanh nhã
Nghe đời yên ả dẫu phong ba.

Vì nàng dịu dàng như phiến hoa
Hiến dâng niềm hạnh phúc vô bờ
Như tia nắng ấm mặt trời nhỏ
Cho đời ta dệt muôn ý thơ.

 
THIÊN THANH 

Đáy mắt em xanh màu biển cả
Đừng xanh xao nhìn thấy nao lòng
Biển nào trùng khơi không có sóng
Vỗ ru bờ đến tận nghìn năm.

Màu thiên thanh xanh như cây mạ
Trên cánh đồng lá trổ non tơ
Cho ruộng quê trĩu bông hoa lúa
Người reo vui khi gặt vụ mùa.
 
VÒNG QUAY

Hân hoan mở cánh cửa tâm hồn
Trăm ánh kỳ dương trong đôi mắt 
Đời nhiêu khê khép đau quặn thắt
Vẫn còn hình bóng của người thân.

Quảy trên vai gánh nặng hàm ân 
Tạ ơn đời khi ta được sống
Dù thời gian tính luôn hà khắc 
Nên vòng quay mang cấp số nhân.

MẶT TRỜI NHỎ CỦA TÔI

Vầng dương ngày vẫn sáng soi
Ta đi tìm nắng hong đời ấm êm
Chân qua cuối bãi đầu ghềnh
Ngàn mây xa khuất quanh triền cỏ lau.

Từ bờ ruộng lúa nương dâu
Như loài thú lạc rừng sâu mệt nhoài
Chim thanh xoải cánh lưng trời
Ta đi tìm giữa núi đồi ngàn cây.

Sáng phương đông, chiều đằng tây 
Em! Vầng dương hiện cả ngày lẫn đêm
Canh khuya dọi ánh sao hiền 
Xuyên qua song cửa lay rèm nguyệt phong.
 

Diên Khánh-20-8-2023
Nguyễn Vũ Sinh 
(Tác giả gởi)

Nhớ Chợ Lầu - Lê Thanh Hùng

 Tranh vẽ Nguyễn Sơn | Photography - Malerei. Loanguyen son

tranh nguyễn sơn

 

Nhớ Chợ Lầu

 

Một chút vô tình, ta lạc mất nhau

Chợ Lầu nhỏ bé, sao mà rộng thế

Dẫu đã biết, những điều không có thể

Bao đắng cay, đọng một chút ngọt ngào

                        *

Nỗi nhớ quê xưa, khắc khoải dịu nồng

Mấy độ xa quê, bon chen kiếm sống

Thương bánh tráng, ngày mưa dầm dài rộng

Bếp lữa hồng, phơi sấy cháy mùa đông

                        *

Nhớ con sông dịu ngọt chảy qua cầu

Nét tươi trẻ hồn nhiên soi bóng nước

Mái tóc thề, tung gió trời suôn mượt

Trong vắt tiếng cười xưa cũ còn đâu?

                        *

Giếng Xuân Hoa, nà nuột sắc ổi tàu

Bến Thương Thủy còn đắn đo dãi lụa

Cánh đồng mới vẫn hồn nhiên sắc lúa

Nà Khánh Tài, ngọt lịm mía Mưn, lau

                        *

Xóm Xoài nghiêng, lau lách trắng đôi bờ

Lò Ngói cứ âm thầm trôi bến lỡ

Thương Sông Lũy chậm nguồn, gờn gợn lợ

Bắp Hà Thanh, heo hóp đứng trổ cờ

                         *

Khói lò hầm xóm Gọ, vẫn nồng cay

Người năm cũ, đâu còn đi gánh nước

Bên giếng cát bãi sông làng Đa Phước

Nắng đổ chao nghiêng, chầm chậm bóng ngày

                          *

Bến Thanh Tu, sương khói phủ vai gầy

Qua Gò Đạo, hắt hiu chiều thổ mộ

Mảnh trăng khuyết, treo ngang đồi Xích Thổ

Cốc rượu ân tình xưa cũ mềm say

                              *

Chợ đã tan rồi, quang gánh cầm tay

Thương dáng nhỏ liêu xiêu trong chiều vắng

Quá khứ vội vàng, oằn vai trĩu nặng

Lễ tan chiều Xóm Đạo, tiếng chuông đầy ...

*

Lãng đãng sương trôi trong những hàng cây

Bên xóm Ngọc Sơn, như ngày thơ dại

Chợ Lầu ơi! Khúc hát rong vọng mãi

Ngồi nhậu nơi này, mà nhớ ở đây!

 

Ngôn chí tự hành

“Đâu có gì gọi là kinh nghiện

Phải chăng, đó chỉ  những sai lầm”

LTH

 

 

Gánh một gói, gồng tràn kinh nghiệm

Sĩ phu Bắc Bình hề về hưu

Nghe chao chát, thời gian gõ điểm

Còn vấn đề gì hề bảo lưu?

*

Câu ngôn chí tự hành lạnh quạnh

Mà chuyện áo cơm hề lưu không!

Bạn gái xưa, có còn đỏng đảnh?

Nắng rớt, tan chiều hề mênh mông!

*

Nghoảnh mặt, thấy sông đè sóng trước

Quy luật muôn đời hề đâu sai!

Lao xao sống, xa rời gương lược

Quá khứ soi hề dội tương lai

*

Gì thì nói, đừng đùa: xương máu!

Đau đáu, một thời hề chưa xa …

Nhỏ nhoi, nhưng là chim báo bão

Dập cánh đời hề đổ bóng qua

*

Chuyện cũ, mà niềm tin luôn mới

Đất chở, trời che hề công tâm

Nghe và nhớ,  một đời mong đợi

Góc khuất, thăng trầm hề tháng năm …

*

Có ánh mắt, đăm đăm qua ngõ

Gió nồm săn hề gió chuyển mùa

Xin lỗi bạn, ngày xưa còn đó!

Về hưu hề!  tính gì: Được-thua?

*

Trời trở nắng, vo tròn ký ức

Tưng tửng trôi hề lạc bến sông…

Yêu và giận, nổi niềm khôn dứt

Hoải hoang … hề! một dáng eo cong …

 

Thuyền giấy

 

Em trở về

Sống lại

Một chiều mưa

Chờ quang tạnh

Thả trôi

Con thuyền giấy

Con mương cũ

Sao còn nguyên như vậy?

Thuyền giấy

Bây giờ

Cũng mắc cạn

Khúc cua xưa

 
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
(Tác giả gởi)

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2023

CÁI BÓNG TRẦN TÌNH - Hoàng Xuân Sơn

 TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT PHẠM CAO HOÀNG: 1396. ĐINH CƯỜNG 100 bức tranh  thiếu nữ (Phần 2)

tranh đinh cường
 
 
CÁI BÓNG TRẦN TÌNH

[nhớ Hoài Ziang Duy]*



Chỉ còn bóng thở dài
Vác tượng ngày trên vai
Và đêm khuỵu gối xuống
Chắp tay lạy một vài


Lạy trời như sao tế
Lạy voi dầy ngựa xé
Con thơ rớt dọc đường
Lạy chị bồng em bế


Thăng hoa mầu tang thương
Mét xanh niềm đói lả
Xin cúi lạy cúng dường
Những phúc phần rơm rạ


Chỉ còn chân bấm đất
Nhừ tử ngón giao chỉ
Bốn ngàn năm trượt dài*
Dồn nhau vào thế bí


Hãy đồn đôn lên xem
Trời cao còn mấy thước
Hãy tàn tạ như đêm
Trong cõi miền thua được


Đồng bằng và cỏ lá
Nhân sinh và quan tài
Chiếc bóng ôi chiếc bóng
Sao nặng cùm hai vai


)(

h o à n g x u â n s ơ n  

23 juillet 23

(Tác giả gởi)

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...