tranh nguyễn trung
Ghi lên đá
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai
Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng
Nợ máu xương, nợ người lận đận
Của một thời vàng tím trẻ trai
Ngó lên núi thấy thân mình hắt bóng
Nỗi cực cùng vò xé những mầm xanh
Treo lơ lửng đầu cành ngày nóng bỏng
Mộng ban đầu tiêu tán, mong manh
Ngó xuống biển loài san hô bạch tuột
Ngoi đầu lên hớp hắc khí nặng nề
Mưa thấm đất rắc đôi bờ nhật nguyệt
Cùng sương mờ che khuất bãi sơn khê
Tháng tư về nhớ tháng tư hung hãn
Hàng hàng người như kiến giữa chảo rang
Lặn ngụp giữa muôn trùng trùng vây khốn
Núi non nào ghi khắc đá giải oan
Ghi lên đá ngày năm xưa vật vã
Để đời sau nhớ mãi tháng tư nào
Cái ảo vọng của lợi danh lắng xuống
Còn lại mình tịnh độ giữa lao xao
Trần Yên Hòa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét