Thứ Ba, 10 tháng 10, 2023

MONG MANH - Lê Kim Thượng

 Hoạ sĩ Nguyễn Trung: thế hệ vàng trong thời kỳ cận kháng chiến

 tranh nguyễn trung

 

 

MONG    MANH     1  -  2

 

 

1.

 

Yêu nhau biết mấy cho vừa

Yêu nhau nhiều thế… vẫn chưa bằng lòng

Những ngày mưa gió, bão giông

Vẫn chờ, vẫn đợi, vẫn mong… gặp Mình

Ngày lặng thinh, tháng lặng thinh

Lá reo xào xạc, ru tình đong đưa

Giờ trời hửng nắng, dịu mưa

Đường quê xa lắm… Em chưa muốn về?…

Cho nhau câu ước, câu thề

Cho nhau ngày ấy bộn bề câu thơ

Mắt nhìn trong mắt ngu ngơ

Ôm em là cả non tơ ngọt tình

Yêu em vóc dáng xinh xinh

Áo Bà Ba xẻ… ôm mình thanh cao

Đếm đong nỗi nhớ bằng sao

Nhớ em câu hát ngọt ngào tình ca

Ngày qua, rồi lại ngày qua

Nhớ em thỏ thẻ:  “Anh à… Anh ơi…”

Vay thương, trả nhớ rối bời

Nợ nhau, nợ cả một thời… “Xứ Quê”…

 

2.

 

Mong manh… là những câu thề

Mong manh là những lối về… mình anh

Một lần thôi, níu mong manh

Để rồi, anh nhận ra anh… một mình

Còn đâu lời hứa đinh ninh

Tình ta đã tạc bóng hình Vọng Phu

Quanh tôi trời đổ mây mù

Hình như tình lỡ… mùa Thu héo già…

Thì em cứ với người ta

Mặc tôi cứ thế, bôn ba với đời

“Đừng về… Người ở… Người ơi…”

Rưng rưng câu hát, thay lời…biệt ca…

Ước gì… hai đứa chia xa

Bóng hình em sẽ nhạt nhòa phai phôi

Ước gì… quên thuở chung đôi?

Vẫn không quên được một thời “Em – Tôi…”

Vẫn là “Anh của Em…” thôi

Dù cho xa cách, ngược xuôi… vẫn là

Một xa… tình cũng đã xa

Gặp nhau chi nữa mà xa… hai lần?…

               

Nha Trang, tháng 10. 2023

LÊ  KIM  THƯỢNG

(Tác giả gởi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét