Thứ Tư, 18 tháng 10, 2023

Về nơi giấu tuổi của mình - Lê Thanh Hùng

 Hồ Hữu Thủ

tranh hồ hữu thủ

 

Về nơi giấu tuổi của mình

 

Em chở cá qua cầu Hòa Phú

Dốc cầu cong trên bến đò xưa

Dòng sông Lũy đục dòng, tràn lũ

Lợn cợn chiều, đâu tiếng đò đưa?

                      *

Anh về quê, mà như khách lạ

Lạc nhà em, luẩn quẩn tìm đâu?

Nghe xao xác, bến chiều, chợ cá

Con nước rong, chảy xiết qua cầu

                       *

Hàng phi lao, giật mình đau đáu

Bao nhiêu năm vẫn cứ rì rào

Chỉ có hàng dừa xuôi tàu, già lão

Cũng như anh, khắc khoải, hanh hao

                       *

Chợ tan, không kịp vén tóc xòa

Em ơi! Mình đâu còn trẻ nữa

Gió nam non, thổi từ phía cửa

Dưới chân cầu, trôi nổi phù hoa ...

 

Bên đồi hoa mua ở Hưng Long

                       Tặng Phan Thanh Dương

...”Hoa rừng ai bán mà mua” ...

Một mình, qua đồi mua vắng

Trảng cát Tràm Đôi trĩu nặng

Buồn như tiếng dế lạc mùa

                  *

Ngọn gió qua gò Mồ Côi

Đong đưa chòm cây trụi lá

Sân Vua trong chiều tàn tạ

Tà huy mờ dấu xa xôi ...

                 *

Đâu tiếng gươm khua bên đồi

Dấu chân người đi mở đất

Mờ xa, dòng đời tất bật

Bao điều xưa cũ, dần trôi

                 *

Ngút ngàn đậu phọng vàng hoa

Sóng xa mịt mờ Mũi Nhỏ

Đá Hang trong chiều quẩn gió

Chìm trong rừng Xí nhạt nhòa

                  *

Guốc Dông mòn dấu đường xa

Bóng em mờ trong chiều xuống

Tháng mười cuối mùa, mưa muộn

Theo chiều thưa nhặt, lần qua

                  *

Làng em, còn cuối con đường

Đong đưa hàng cau chỉ dấu

Bến đời, một thời neo đậu

Một đồi tím thẫm hoa mua ...

 

Đưa em qua bến Hồng Phong

                                                   “Gió đưa trăng, thì trăng đưa gió

                                                     Trăng lặn rồi, gió biết đưa ai ?”

Đưa ai qua, qua quảng vắng Dốc dài (*)

Chiều chập chọang, Truông Hòn rơm, Suối nước (*)

Trăng quạnh quẽ, trôi câu thề óng mượt

Sóng trở mình, ùa thức dậy sớm mai

*

Rừng thì Lớn (*), mà em sao bé nhỏ?

Trĩu nặng đường xa, quá khứ vội vàng!

Đời thiếu nữ đã qua vầng trăng tỏ

Vọng tiếng đời, tiếng cát gọi mùa sang

*

Năm tháng nào rơi dọc lối anh đi

Tàu thì Bể (*), mà em hiền như cát

Ai tuổi trẻ một thời, nghêu nghao hát

Đằng trước, đằng sau, dấu cát phẳng lì

*

Xẩm trắng, xẩm đen (*) mờ mịt một màu

Ai hay em? Biết sao mà không thấy?

“Hai mốt nước nằm, hai lăm nước dậy”            

Biết con nước nào ta lại gặp nhau…

                              *

Đưa ai qua, đường xa ngái dặm dài

Tình yêu mới, như một ngày đã cũ …   

Trong vắt, nguyên sơ, triều dâng, bão lũ

Son sắt trên đường, ta bước tới ngày mai…

____________

 (*)  Tên địa danh ở xã Hồng Phong, Bắc Bình, Bình Thuận

- Chử nghiêng: Ca dao

 

Em ơi! cũng đừng buồn

 

Khi có người hiểu không đúng mình

Thì phần thua thiệt, chăc chắn sẽ rơi về phía họ

 

Dù trong rối rắm những tư duy méo mó

Vẫn công bằng bung mở lặng thinh

Một lẽ đời trong cõi phù sinh…

 

Vật vã chiều, cuống quýt sắc hoàng hôn

 

Tím biếc

Ngắc ngứ trôi, những lời giã biệt

Ngoảnh mặt rồi, trong nắng nhạt gió ngưng

Chợt quay ngoắt và nụ hôn cuồng dại

Vội vàng đi – từng bước, ngập ngừng…

 

 

Lê Thanh Hùng

Bắc Bình, Bình Thuận

(Tác giả gởi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...