tranh nguyễn trung
Em chèo xuồng bán quán trên sông
Đêm lặng lẽ, dòng sông lơ đễnh
Tiếng chèo khua, con nước triều lên
Cơn say giấc mơ tình em đến
Ngọn đèn khuya, xuồng quán bập bênh
*
Trời cầm động (*), thuyền về bến chật
Bạn giữ ghe, ngồi nhậu bèo nhèo
Không đi biển, tiền đâu dư dật
Chỉ nhậu mồi cóc, ổi, dưa leo
*
Biết như vậy, sao quán buồn ế ẩm
Em lơi chèo, len lách đám dây neo
Nghe cô quạnh bến đời xa thẳm
Chuyện áo cơm, biển động ngặt nghèo
*
Thuyền anh ghé tránh cơn tố bấc
Xao xác chiều, nhợt nhạt vầng trăng
Còn nguyên dáng em chèo tất bật
Bến sông xưa, mờ tỏ nhọc nhằn ...
*
Nghe trống vắng, điều gì còn lại?
Khỏa lấp dần, bao nỗi riêng tư
Tuổi xuân muộn, một thời con gái
Nhịp chèo đưa, lần lữa, chần chừ ...
IV-16
______
(*) Cầm động: Mùa biển động dài ngày
Lặng lẽ chiều Phan Thiết
Cơn tố bấc
Xô nghiêng
Chiều Phan Thiết
Sóng vô tình
Lặng lẽ
Cuốn bờ em
Nước mắt rơi
Chập chờn
Đêm giã biệt
Ba mươi năm
Còn thấm đẩm
Quanh rèm ...
Qua bãi Hòn Rơm
Chiều đi qua bãi Hòn Rơm
Vẫn con sóng cũ, đổ chồm gành xưa
Gió làng chài, nhịp nhặt thưa
Lẫn trong bãi tắm, phỉnh lừa bóng em
Có tiếc gì đâu
Biết có sống trăm năm đâu
Mà tiếc
Sao?
Chỉ trao người
Một nữa nụ hôn
Bờ cỏ giập
Bãi sông
Ngời ánh biếc
Nối
Bi hoang
Như sóng đổ
Dập dồn ...
Trẻ con lớn lên
Từ những vết thương trong cuộc đời trầy xước
Mình cũng từng ngày già đi
Trong những ước mơ chưa bao giờ có được
Cũng có đôi khi
Bẳn hẳn chiều trong một xét nét chi li…
Khi thấy các giá trị xưa cũ đổi thay
Mà mình theo không kịp
Dòng đời chảy ngược xuôi, ngày từng ngày nối tiếp
Biết chuyện nào là chuyện rủi may?
Nếu không có lòng tin, thì cuộc sống này sẽ trở nên trống rỗng
Và bản chất cuộc người, từng nét một phô bày…
Bắc Bình, Bình Thuận
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét