Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023

Thơ Hoàng Lộc

 

 

 

Có tiếng trâu kêu


bao thằng bạn đã cưa sừng làm nghé
anh cũng cưa sao vẫn cứ trâu già
chiều trâu đứng bên vệ đường gặm cỏ
nhe răng cười ngỡ nhan sắc em qua….

thế mới biết con trâu hoài mê gái
dẫu đang cày cũng tung ách theo em
anh sức yếu đời tàn đang báo hại
nghe hương thơm còn hối hả đi tìm

em, trâu gái chân mây vừa đi lạc
dễ chi ngờ anh có một tình yêu
giữa vô tận, đất trời kia hoảng hốt
thiên thu chừng tê điếng tiếng trâu kêu…

Lời rao kết bạn

một gã đàn ông tuổi ngoài bảy mươi
(ôi cái tuổi nghe đâu xưa nay hiếm?)
biết làm thơ và biết ngồi kể chuyện
cả chuyện Tàu và nữa, chuyện Kim Dung

gã đàn ông không thích gọi bằng ông
càng cầm kỵ gọi chơi bằng chú – bác
suốt đời gã chỉ lu bu nhan sắc
và suốt đời thẳng thớm một tình nhân

có ai xa gần phòng không đơn chiếc
có ai ai hoài ngồi với đèn khuya
ai có trái tim chưa nghe đã biết
những thứ vu vơ trong gã thầm thì?

ai chê vải thưa mà che mắt thánh
thấy hết trơn mà mỉm cười giả lơ
ai nghĩ giai nhân rã rời hiu quạnh
bởi cõi trần gian tài tử gà mờ?

gã đàn ông xin ngỏ lời kết bạn
làm bạn cuối đời dật dờ gió trăng
ai khoái trong lòng xin giơ tay lên
mau mau giùm đi coi chừng đóng cửa

ôi, làm bạn thôi (làm chi được nữa!)
 
Hoàng Lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...