Thơ Trần Dzạ Lữ
nhà thơ trần dzạ lữ
MẮT LƯỚI
Đi đâu rồi chẳng thoát
Khỏi cái lưới tình em
Ít quên mà nhiều nhớ
Hình bóng người trong tim…
Có phải anh nợ em
Đã từ muôn kiếp trước?
Có lìa xa một bước
Cũng quay quắt trong hồn!
Hết sáng đến chiều hôm
Cứ thương con mắt ấy
Mắt như ai thắp đèn
Lung linh buồn đến vậy ?
Đi đâu rồi cũng thấy
Màu tím của lan rừng
Bên hồ đời lồng lộng
Khi gọi em là cưng!
Đi đâu cũng rất cần
Một trái tim độ lượng
Anh-sông hồ khắp chốn
Đâu thấy ai bằng em ?
Nên chi khi mắc lưới
Anh không hề ăn năn
Lưới cũng là võng mới
Mình ru tình trăm năm…
Sàigòn tháng 4 năm 2012
MÃ PHU
Em đi đâu, còn lại con đường
Dấu ngựa về lòng anh thổ mộ?
Chiều xang nắng bên Thủ Dầu Một
Đăm đăm hoài con mắt người thương…
Như Mã phu anh dong nỗi buồn
Qua thị trấn bằng lời kinh nhớ
Tháng này vẫn còn hương sen đó
Anh về rồi ,em có chờ không ?
Làm mã phu chở một tâm hồn
Đường thiên lý mình em đó nhỏ
Gió thổi bao lần rồi em hở
Chiếc gương tình có lệch tri âm?
Em đi đâu lạnh một màu trăng
Đêm ngơ ngẩn bóng bằng lăng tím
Thơ đã dậy một trời xao xuyến
Ai hẹn lòng buộc chỉ trăm năm?
Em đi đâu để lại âm thầm
Anh lấy bóng mình ra đối ẩm
Ngọn thu phong bên trời vọng động
Mấy mùa rồi khao khát tình nhân…
THU VÀNG PHỐ CỔ
Một chút gì - Một nửa quê
Nửa phồn hoa với ngựa xe đi về
Hội An ơi, tôi sẽ về
Hôn lên phiến-đá-câu-thề ngày xưa
Thu vàng ơi, thu qua chưa
Mà sao chiếc lá rơi vừa vặn đau..
LIẾC
Liếc nhau một chút rồi thôi
Vậy mà, mây trắng không rời trời xanh!
Môi cười nhỏ giọt trâm anh
Lần theo nhan sắc-người quanh quẩn
người…
Liếc nhau một chút trong đời
Mà sao con mắt trông vời trăm năm?
Em về lưng lửng hương trầm
Con đường kỷ niệm tần ngần trông theo!
Liếc nhau một chút trong chiều
Bao nhiêu sóng nhớ làm xiêu lòng này
Liếc nhau dẫu dưới mưa bay
Cũng ưa đắm đuối những giây phút tình…
HÁT DẠO BÊN TRỜI
Ôm nửa vầng trăng lạnh
ta về bên trời cao
hát điên đời hiu quạnh
chống gậy nhìn mưa mau
Tuổi nay gần tam thập
sống lẻ như đá mòn
bằng hữu mù tăm tắp
tình nhân như dao đâm
Mấy năm rồi không gặp
hồn nứt nỗi âm thầm
nhất túy buồn thêm đậm
ca ngâm vời cỏ cây
Cùng chỉ màu khói sương
ngẫm nghĩ hoài hương đỏ
mắt mờ đường chiêm bao
ngắt một cành hoa nhỏ
nhớ thu biếc hôm nào
hồn ta chao chớn gió
nay biết về nơi đâu?
Trần Dzạ Lữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét