vẫn là chiêm bao
( bài ca tháng tư)
Vẫn còn đó một tháng tư
Nên lòng còn mãi ngậm ngùi tháng năm
Vẫn còn một ánh trăng răm
Nên hồn còn chút ruột tằm héo tơ
Biết bao giờ đến bao giờ?
Dòng sông nước chảy vẫn ngờ hôm qua
Vẫn đầu đình vẫn cây đa
Vẫn trăng cổ độ vẫn tà huy xưa
Vẫn là ngày nắng đêm mưa
Vẫn hồn thục đế còn chưa trở về
Nhớ câu thề? giữ câu thề?
Mà trong một hướng chia lìa thiên thu
Vẫn câu thường mộng em ru
Vẫn tờ cổ tích đền bù thần hôn
Nắng xưa còn đọng mái hồn
Nên chân lãng tử vẫn còn xa xôi
Vẫn còn kiếm báu bên trời
Nao nao tiếng vọng gọi mời tử sinh
Vẫn là bóng vẫn là hình
Máu đào còn đượm ân tình dễ phai
Vẫn là nguyệt mãn hoa khai
Vẫn là đá nát vàng phai vẫn là
Vẫn là người vẫn là ta
Vẫn là dâu biển vẫn là chiêm bao.
Tên giữ đền.
Tôi biét, rồi em sẽ ra đi
Như dòng sông không bao giờ ngừng chảy
Như máu trong tim không thể nào đứng lại
Và em đi em sẽ không về.
Tôi chỉ là một gã u mê
Một tên giữ đền khờ khạo
Giữ đền thiêng mà không sùng đạo
Nên suốt đời làm kẻ gác dan
Tôi vẫn lau chùi từng thềm cửa bực thang
Vẫn chắt chiu những tượng hình đã cũ
Những sáng nắng tươi những chiều mưa phủ
Vẫn hoa hồng và những hồi chuông
Dĩ nhiên là tôi sẽ hết buồn
Khi ngôi đền xưa không còn thiêng nữa
Tên giữ đền sẽ âm thầm đóng cửa
Và ra đi trong một tối im lìm
Nhưng giữa đền vẫn còn một trái tim...
Vinh Lê
(TTP gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét