Trống không.
Tôi về ngồi chỗ trống không
Nghe con chim hót giữa mông mênh chiều
Thả buồn bay với quạnh hiu
Thả đời trôi dạt theo diều đứt dây
Thả tình theo chén tỉnh say
Thả cô đơn với một ngày trống không.
Người về
(gửi H)
Người về gót động heo may
Mùa lên vàng úa phủ đầy hồn tôi
Bơ vơ mây lạc ngang trời
Bâng khuâng nắng rọi bước đời phù du.
Người về gót nhẹ vô ưu
Dấu chân mòn đã in từ trăm năm
Đêm qua gió lạnh chỗ nằm
Cơn mơ còn đọng hương trầm pha phôi
Người về gót nhịp đơn côi
Buồn vang vọng điệu luân hồi xưa sau
Phố chiều nặng hạt mưa mau
Che nghiêng nỗi nhớ ngang đầu mà đi
Người về gót nặng phân ly
Bàn tay tiễn biệt nửa ghì nửa buông
Chiều tàn giá lạnh hoàng hôn
Dấu xe ngựa cũ đọng hồn thiên thu.
Vinh Lê
(TTP gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét