Thứ Ba, 5 tháng 11, 2024

Chiều qua bãi Thương Chánh - Lê Thanh Hùng

 TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT PHẠM CAO HOÀNG: 955. Tranh ĐINH ...

 tranh đinh trường chinh
 
 
Chiều qua bãi Thương Chánh
 
Anh đánh rơi bãi Thương Chánh, mười năm
Trong ký ức nhập nhòe, mờ góc khuất
Mười năm buông xuôi, bến đời quăng quật
Tình dạt đầu bờ, cuối bãi xa xăm
*
Hôm nay về, lạ lẫm bước chân quen
Dốc sáng dốc, đường cong qua nỗi nhớ
Chợ nhỏ Hưng Long, điều chi gợi mở
Trong một mớ đời xưa cũ, rối beng
*
Chuông lễ chiều như xao động thinh không
Vẫn con sóng xao lòng xa bến dậy
Vỡ khuya êm, sóng xô bờ gió nhảy
Nhịp đời quay, theo con nước lớn ròng ...
*
Anh chợt nhớ, chiều rối tóc em bay
Tóc mai cọ, sợi dài chen sợi ngắn ...
Quyện kín hồn nhiên, bao điều cắn đắng
Dập dềnh trôi, trên sóng biển chiều nay
*
Con đường anh qua, phố mới đông vui
Thôi dĩ vãng buông rơi chiều bãng lãng
Chợt quay quắt, đâu một thời lãng mạn?
Đọng lại nơi này, nỗi nhớ khôn nguôi ...
Theo tuổi đời đi
Trúc trắc làm chi?
Xô dạt sóng đời
Vịn vào đâu
Giọt nước mắt em rơi ...
Đường trăm ngã
Đời trăm khát vọng
Cứ rụng rơi
Theo lần tuổi
Rối bời


Trong chiều giã biệt
 
Sao em cứ dùng dằng trong một chữ …
Tiền đề cho câu hỏi, tại vì sao?
Đừng nói vậy, này em, đừng lưỡng lự
Chia tay nhau, còn sấp ngữa ngọt ngào
*
Đâu đó ân tình, nặng lòng níu giữ
Dẫu biết đời, còn lại những chênh chao
Lời hẹn cũ, vọng bên đời ngấp ngứ
Biết đắng cay, còn oằn đẫm sắc màu
*
Em bước qua đường, ngập ngừng do dự
Lối mòn xưa, ta đã đến tìm nhau
Đường ký ức, đang dội về tràn ứ ...
Để lại câu thơ, tướp nát, cũ nhàu
*
Để lại một trời lộng chiều lãng đãng
Mây núi giăng giăng, dấu hỏi lặng thầm
Bờ cỏ biếc, đọng chút gì lãng mạn
Của mối tình đầu, lóng lánh, xa xăm
*
Thì em ơi, hãy quên đi lời hẹn
Một sợi tình giăng, nối buột thời gian
Nghe tiếng gọi, sao mơ hồ, lỏn lẻn
Bên bến tình xưa, bổi hổi ngập tràn ...
Chiều rung rinh, bãi lau trắng bời bời
Dòng sông chảy giữa đôi bờ sấp ngữa
Trôi đâu mất những lời đoan hứa
Trên quảng đường xa, em gánh cả lối về
Vin bóng nắng, đâu có nhiều chọn lựa
Trôi xuôi dòng, trong suốt nỗi đam mê…
Khi bươn trãi trên đường, vấp ngã
Không có nghĩa là ta đã đi sai đường
Dù có những ẩn mờ dấu lạ
Có hay không một quá khứ quan phương?
Lồng lộng gió theo chiều đổi mới
Có người níu kéo vòng vo, cũng là lẽ hằng thường
Chuyện cũ bao năm rơi rớt quanh đời
Em thấy gì trong bóng đêm mờ tỏ
Hạnh phúc, khổ đau trong ký ức vẫn còn đâu đó
Dù tháng năm, tuổi trẻ đã hao vơi
Em ngồi đếm đong chuyện đời mình tỉ mẩn
Có những câu hỏi cũng chính là câu trả lời…
 
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
(Tác giả gởi)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biển dâu tôi - Trần Yên Hòa

  tranh nguyễn trung   Biển dâu tôi   Ơi rừng xanh kia còn đó hay không? Hay cũng biến thành sông, thành suối Ơi núi non kia cò...