tranh nguyễn trung
Còn quanh quẩn sầu.
Thương con tuyết nhỏ đầu mùa
Uớp ta đủ lạnh cho vừa nhớ nhung
Sầu em không được chia cùng
Rượu mình ta uống như chừng không say
Khóc chi em nước mắt này
Đã đau từ thưở chia tay lần đầu
Còn gì riêng để cho nhau
Ái ân đâu chỉ nát nhầu chiếu chăn
Mà thầm mong khói hương trầm
Ủ cho thơm lại chút lòng trinh nguyên
Trinh nguyên là của hương nguyền
Của ba sinh với cửu tuyền trăm năm
Với người là chuyện phù vân
Với ta là một mộ phần quạnh hiu
Trách chi một ngọn gió chiều
Thổi hiu hắt lạnh đổ xiêu bóng vàng
Thôi em một chuyến đò ngang
Có sang cũng lỡ không sang cũng đành
Khuya trời tuyết đổ mong manh
Rượu ta và tuyết còn quanh quẩn sầu.
vinh lê.
(TTP gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét