Thứ Ba, 5 tháng 11, 2024

Thơ Đề Tà Áo Lụa... - Trần Đức Phổ

 825. Tranh ĐINH TRƯỜNG CHINH ...

 tranh Đinh Trường Chinh

 

Thơ Đề Tà Áo Lụa

Em mười lăm hay em mười bảy
Mắt nai ngời ánh chớp lưu ly
Miệng em cười lẽ nào chẳng phải
Lạc nhạn trầm ngư tuổi mộng thì?
 
Mùa đang độ vào thu bảng lảng
Tà áo nào vương vít lòng trai
Đời một kẻ tình trường thua trận
Theo gót hoa dệt mộng ban ngày
 
Ôi, vạt áo áng mây trắng nõn
Cánh nàng tiên hay cánh hồn tôi
Cũng ngờ nghẹch cái thời mới lớn
Bước lang thang theo mãi sau người
 
Bỗng chợt muốn đề thơ áo lụa
Đời mấy khi trên gấm thêu hoa
Nhưng hư ảo vẫn là hư ảo
Tận cuối trời tình ấy cách xa.
 .

Thu Về

Sáng nay bất chợt gặp bên đường
Những khóm hoa vàng tỏa sắc hương
Cành liễu thu về buông thấp thoáng
Mày cong sắc biếc đã pha hường
 
Đất khách mơ hồ buổi sớm mai
Hơi sương thấm lạnh ướt bờ vai
Vịt trời vỗ cánh về nam gọi
Ta nhớ quê xa những tháng ngày
 
Đâu những mùa thu của thuở nào
Ngồi trong lớp học ngó trời cao
Mắt xanh dõi bóng chim ngàn trượng
Giục chí giang hồ mộng khát khao
 
Rời bỏ quê nhà một sớm thu
Tha phương từ ấy đến bây giờ
Đường về quê mẹ xa hun hút
Cách một trùng dương chẳng thấy đò
 
Như trẻ thơ nhớ tiếng trống trường
Thu về ta chạnh nhớ quê hương
Nhớ mùi cốm dẻo chiều tan học
Nhớ cá rô đồng kho rất thơm
 
Hẹn một mùa thu sẽ trở về
Tìm ngày thơ ấu dưới trời quê
Lội dòng nước bạc, heo may lạnh
Theo đám mục đồng bắt cá thia.
 
Chỉ ước bấy nhiêu đã thỏa lòng
Nhưng đời cách bể với ngăn sông
Thời gian như bóng câu qua cửa
Tóc bạc áo cơm nợ khốn cùng.
 .

Tháng Mười Một

Tháng mười một đìu hiu như sương phụ
Lòng cô đơn nuối tiếc tháng ngày qua
Trời tối sầm dai dẳng những cơn mưa
Buồn thê thiết như mắt huyền đẫm lệ
 
Tháng mười một những con chim nhỏ bé
Trốn biệt tăm tránh cái rét như đồng
Con sóc nâu núp dưới gốc cây thông
Chờ mưa tạnh để nhặt thêm ít hạt
 
Lá phong vàng phủ đầy trên mặt đất
Tỉ tê cùng đám lá cỏ khô vàng
Nhớ nắng hè, và làn gió mùa xuân
Thơm ngan ngát hương hoa và diệp lục
 
Tháng mười một đời lưu vong ngơ ngác
Với những ngày rét mướt kéo lê thê
Thầm cầu mong mơ ước một ngày về
Trong nắng mới mùa xuân tràn quê mẹ.
 
Tháng mười một ta gọi thầm khe khẽ
Mùa thu ơi, buồn lắm kiếp phong trần!


Trần Đức Phổ

(Tác giả gởi) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Biển dâu tôi - Trần Yên Hòa

  tranh nguyễn trung   Biển dâu tôi   Ơi rừng xanh kia còn đó hay không? Hay cũng biến thành sông, thành suối Ơi núi non kia cò...