tranh nguyễn sơn
TÌNH THƠ CHO SÓNG
Ta van ngọn sóng bạc đầu
Xin đừng vuốt mặt thêm sầu trùng khơi
Để màu sắc biển xanh ngời
Triệu cơn sóng vỗ ru lời hoàng sa.
Cho dù sấm chớp phong ba
Đảo khơi bờ cõi yên hà ngàn năm
Đại dương từng đợt sóng ngầm
Thủy lưu xương trắng giờ nằm nơi đâu.
Sơn khê mây trắng lũng sầu
Gió hòa hơi thở nguyện cầu biển khơi
Bãi bờ bên lở bên bồi
Sóng xô dạt vỗ từng lời thiên thu.
(Diên Khánh-5-11-2024)
DẠ KHÚC CHO TÌNH NHÂN
Tình nhân tặng đóa hoa hồng
Xin nghe cung bậc nhạc lòng thiết tha
Đôi ta nay đã cỗi già
Vòng thời gian nghiến dần dà tuổi xanh.
Mong đi hết quãng đường trần
Trăm năm tình nghĩa vợ chồng sắt son
Cho môi thầm thĩ tiếng trầm
Tay gầy cùng nắm ta cầm đan tay.
Trời đông dù buốt lạnh đầy
Chiếu chăn gối ấm tháng ngày bền duyên
Nhạc kỳ dạ khúc tình nhân
Cho quê nắng tỏa qua rèm nguyệt hoa.
(Diên Khánh-11-11-2024)
CÕI HƯ PHÙ
Nhớ người khi đông về giá rét
Như thu sang tưởng tiếc lá vàng
Ngồi căn phòng nhỏ khêu ngọn bấc
Nhìn mông lung những đóa hạ lan.
Nay ở phương xa khuất dặm ngàn
Còn vương vấn sân trường nắng ấm
Giờ sơn khê khung trời khoảng lặng
Giăng khói mờ đen quyện xây thành.
Mai mốt ta về bạc áo xanh
Xin từ giã buông dòng số phận
Thân hư phù nửa đời lận đận
Nhịp giày khua thưa bóng khởi hành.
(Diên Khánh-4-11-2024)
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét