Em chở hoa về xóm biển
Đò xuôi con nước ròng
Chở hoa về xóm biển
Én đương mùa chao liệng
Mùa xuân – mắt em trong
*
Dòng sông mượt êm trôi
Lao xao con sóng vỗ
Hồng hoang màu cổ độ
Đất cù lao vun bồi
*
Mặt trời hồng chân mây
Má, môi em thắm đỏ
Tóc dài bay tung gió
Rung rinh hoa dấu ngày
*
Thuyền ai đi qua ngang
Sóng xa gờn gợn dậy
Chao be đò mây mẩy
Một câu hò mênh mang
*
Thấp thoáng bóng người đi
Rộn ràng phiên chợ tết
Gió đương mùa xô lệch
Rờ rỡ nét xuân thì …
Còn đây mùa nắng xuân hồng
Ngược quầng sáng, một tà áo trắng
Sáng tinh khôi trong nắng mùa xuân
Buông thả gió qua làng vắng lặng
Giấc mơ đời, có bước gian truân
*
Những cơn gió cố tình thổi rối
Nét hoang sơ, vướng mái tóc bồng
Chút phiêu lãng, ngập ngừng, gấp vội
Gánh truân chuyên, đầu chợ cuối sông
*
Bóng nắng dội xuân thì cháy bỏng
Như mơn man một tuổi xuân hồng
Hoa và trái, đương mùa căng mọng
Gió vu vơ, gờn gợn ... sóng lòng
*
Ngược quầng sáng, cồn lên nỗi nhớ
Một mùa vui đẫm mộng mơ nhiều
Còn nguyên đó hoa tình chớm nở
Gió xuân về, khắc khoải tin yêu ...
*
Thôi nuối tiếc, đời dài xa rộng
Nắng bung biêng, gió mới trở chiều
Thẩn thờ đứng bên đường lóng ngóng
Sắc xuân hồng, một thoáng đăm chiêu
Mùa xuân chín một tuổi hồng
Chậm thôi em, bước đi chầm chậm
Kẽo trời giông lộ nét xuân thì
Gã trai khờ cố tình lén ngắm
Đăm đắm chiều trong nỗi cuồng si
*
Xuân chín nõn trên cành lộc biếc
Phập phồng rơi cánh bướm tơ non
Em để ngỏ, tuổi hồng cách biệt
Trãi đường quen, không chút hao mòn
*
Kìa tóc rối xòa ngang vầng trán
Vội vàng gì mà lại so đo
Ngước đôi mắt ngây thơ đơn giản
Giấu đằng sau một lời dặn dò
*
Cơn gió tết, bung ngày thốc xối
Lướng vướng chiều trong suốt tầm xa
Chợt quay ngoắt tóc dài, giận dỗi
Sáng bừng lên, óng biếc mượt mà
*
Xuân đến, mới hay em đã lớn
Một tuổi hồng lóng lánh trong tay
Bên lối cỏ tơ non xanh mởn
Nắng xuân đang tỉ mẩn giãi bày
Lê Thanh Hùng
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét