“Dượng Đơn vĩ tiểu vĩ đại hơn Cô Đơn “
Thơ Đầu Điển
Thuộc vào loại cổ lỗ sĩ
Thời cụ Bành Tổ còn ở chuồng tắm nước mưa
Như vầy:
“chỗ bỉ nhân thượng toạ bây chừ
Ngày trước đã có con dã nhơn ngồi rồi
Và sau này bĩ nhân ngỏm cù đeo
Sẽ có hậu duệ của con dã gạo ngồi ké tiếp
*
Thơ Cổ Điển
Thời Trung Cổ nhà Đaị Đường phổi đường phèn
Có thi 10 xu Trần Tử Ngang
Mần như sau:
Ngừời trước o biết là con ma nào
Vì khi ta sanh ra
Các vị tiền bối bạc bối đều đã qui tiên
Khi ta mần thơ thì loạn An Lộc Sơn
Đốt phá Tràng An dân số chết hết một nửa
O ai ở o để đọc thơ ta
Mà khi ta dở chứng chết đi
Cũng chả có con mà nào biết tới mà khóc “lóc“
*
Thơ Túc Điển
Tức thơ Hậu Hiện Đại thời Tiểu Đường Cái
Có nghĩa là các vị đẻ ra cái thời bây giờ
Thời hiện đại “tức là thời hai điện“
O cần đọc và cũng o cần biết
Những kẻ đã chết làm cái quái gì
“chết cũng ngang như chó chết, hết chuyện“
Ôi dượng đơn
Dượng đơn
Chu Vương Miện
“*” chữ của Đồng Môn Đồng Khoai Nguyễn Hoàng
Phan văn Băng ngừời xứ Đông Hà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét