THẾ SỰ
Gẫm thế sự dở cừơi dở khóc
Làm kiếp ngừơi đầu bạc đầu xanh
“đèn cù“ chạy quẩn chạy quanh
Chen nhau mà chạy hết xuân qua hè
Khởi đầu từ 1 luỹ tre
Tràng giang đại hải bến xe bến đò
Thảm thương đến cả côn đồ
Xót thương đến cả kinh đô kinh kỳ
Dân quèn sống thác kể chi?
Quan quyền sống thác thị phi mới cần?
Ôi chó má ngoài sân sót lại
Đói dài dài cổ ngoái đàng xa
Ngoài ao vịt lội sa đà
Đồng hoang cỏ cháy đàn gà thương mong
Ôi chiến cuộc chả mong chả đợi
Bấy nhiêu năm vời vợi từng đêm
Mong sao đất nước đôi miền
Bình an trở lại tình duyên bén gần
Bao năm khói lửa chờn vờn
Hết bom tới đạn ưu phiền cầm tay
Mắt nhòm đủ phía đông tây
Bắc nam cũng rặt rừng cây cháy hồng
Hồng quân tiếp tới hồng quần
Váy đen váy lĩnh váy hồng thảm thê
Bao năm chạy giặc quên về?
Tiếp theo nội chiến càng tê tái lòng
Tương lai ngang bọt xà phòng
Nơi nao? cũng chỉ 1 vòng trần ai
Khoai lang khoai sọ khoai mài
Củ mì củ sắn nhai hoài suốt năm
Ngước lên còn ánh trăng rằm
Nằm nghe sóng vỗ ầm ầm ngoài kia
Vàng phai gió bấc ngựa hồ giống nhau
CỰU TÂN...
Làm kiếp chó xơi toàn cặn bã
Làm kiếp ngừơi xỏ lá 3 que
Loanh quanh 1 lũ 2 bè
Khổ dân hại nước chia phe đấu hoài
Chửi rủa lắm rác tai thiên hạ
Nói tới lui toàn há cái mồm
Trời hè trận gió nồm nam
Trơ thân mà chịu mà cam mọi bề
Xưa Nguyễn Trịnh đánh mê đánh mải
200 năm tàn bại non sông
Kế rồi Nguyễn Huệ Gia Long
Hè nhau đánh tiếp thân o chả quần
Dành 1 giải Hoành Sơn nghèo khó
Qua đèo Ngang khổ quá ai ghuôi
Tang thương vân cẩu dân Hời
Chết vô tội vạ đi đời nhà ma
Thôi 4 chữ “sơn hà xã tắc“
Nghe cũ mèn lác đác hoa rơi
Chó trâu chung với ngợm ngừơi
1 phen lẫn lộn hát lời tang thương
Ôn Như Hầu nửa điên nửa tỉnh
Nguyễn Tiên Điền Hà Tĩnh thợ săn
Lừng danh “liệp lộ Hồng Sơn“
Mấy trăm năm vẫn nghe còn trơ trơ
Đất trộn nước kẻ hờ ngừơi hững
Kẻ lao tù chịu đựng bao năm?
Qua song nhìn ánh trăng rằm
Cái thân 3 vạ nhiều năm chốn này
Quán lẫn xá cờ tây thịt chó
Tuồng với chèo mặt nhọ mặt mâm
Xuôi chèo nhắm mắt cho xong
Làm thân trâu ngựa cầu mong kéo cày
Ôi 1 kiếp dở say dở tỉnh
Kiếp này đây xó xỉnh xin ăn
Mày tao duyện tạm cũng đành
đầu đường xó chợ kiếp quèn làm vui
TÌNH MIỀNG
Em tui muối mặn gừng cay
Mà sao tình chỉ giả cầy quán xiêu
Chuyện xưa dở Quảng dở Tiều
Nửa quê nửa chợ nửa chiều nửa đêm
Ù ơ chân cứng đá mềm
Dã tràng xe cát đủ miền sóng xa
Cổ cầm vài khúc phồn hoa
Độc huyền đứt rụột còn ta o nàng
Quanh năm diễn mãi 1 tuồng
Quanh đời toàn nhũng vô thường hư vô
Bài tây rồi chuyển thò lò
Quanh năm suốt tháng nằm co gác nghèo
Giấc mơ chó lộn qua mèo
Thơ văn o gió phô chiều tà dương
Làm thân con ghệ đứng đường
Làm trai tầm gửi tứ phương mà rầu
Thế thôi nước chẩy qua cầu
Thế thôi sóng chỉ 1 màu y nhau
Đi phương nào? Dạt nơi đâu?
Thì thôi còn cả vườn trầu bỏ đi
Mươi năm hết thủa hết thì
100 năm thì cũng xanh rì cỏ may
Chuyện đời gió thổi mây bay
Chuyện ta toàn những cỏ cây vật vờ
Vào đời toàn mộng với mơ
Ra đời toàn những hững hờ dửng dưng
Bao năm toàn ngập với ngừng
Bao năm toàn những dây thừng cột chân
Hết phong rồi lại tới trần
Hết lê tới lết chả mong chả chờ
Mớ đời văn trộn vào thơ
100 thương ngàn nhớ tình hờ vắt vai
Thức đêm chả thấy đêm dài
Thức ngày mới rõ tình ngừơi trắng đen
Chu Vương Miện
(CA)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét