tranh nguyễn sơn
ĐỒI TRĂNG
Em ngàn năm biển lặng
Mà hồn tôi bão giông
Tan theo từng ngọn sóng
Rồi chìm vào mênh mông
Em đồi trăng vằng vặc
Tôi sỏi đá lòng khe
Lạnh căm dòng nước cạn
Khuất chìm vào cơn mơ
Em một trời mây trắng
Bay về đâu về đâu
Tôi giọt sương thầm lặng
Tan dần trong chiêm bao
Em rực ngời nắng lụa
Tôi một đời heo may
Trăm năm tình lá úa
Còn chờ ai chờ ai
Rồi một hôm biển động
Rồi đồi trăng ươm rằm
Rồi mây về giăng kín
Nắng lụa em vừa hương
Và hồn tôi từ đó
Tinh khôi từng giọt sương
11. 08. 20
EM THẤY GÌ KHÔNG
Gió thổi về đâu em biết không?
Mây trôi về đâu em biết không?
Về đâu trong vạn nẻo vô cùng
Mà trăng nghìn cõi còn vô định
Mà trăng nghìn năm còn chưa rằm?
Lá rụng
về đâu?
Rơi về đâu?
Tóc xưa lụa ướt bến giang đầu
Ai ướp phù vân vào nhan sắc!
Ai đắm hồng nhan chìm bể dâu!
Sông chảy về đâu em biết không?
Rong rêu đời sóng giạt trăm dòng
Có ai còn thấy từng con nước
Đã chảy trôi xa hút vạn trùng?
Tôi ở phương này em biết không?
Làm sao tôi thấy nắng phương hồng!
Làm sao tôi thấy chiều đang xuống!
Áo người bay trắng cả hoàng hôn
Em đợi gì không?
Mơ gì không?
Thấy chăng một chiếc lá tôi buồn
Đã rơi từ buổi trăng hàm tiếu
Đã rụng từ trăng chưa kịp rằm.
MỘT DÒNG TRÔI
tình yêu như một dòng sông có nhiều nhánh rẽ
em rẽ dòng nào tôi cũng một dòng trôi
tôi nhuốm ngọn lửa cô đơn soi ấm cuộc tình người
yêu tha thiết thuở tình đang hàm tiếu
tôi đứng giữa nhân gian như một người bị
đóng đinh chuộc tội
tội lỗi này ân huệ Thượng Đế đã riêng ban
tôi gom hết khổ đau làm hạnh phúc linh thiêng
như thuở nói yêu người mà ngọn lửa tình thiêu rụi
trái tim tôi thương tật vỡ thành thơ
trái tim tôi trong suốt như sương mơ
như giọt lệ trên môi người tinh tuyết
xin gom hết những mặn nồng
những đắng cay
những ngọt bùi
ướp thành rượu ngọt
mà rót vào vô tận cõi nhân gian
mà rót vào vạn nhánh rẽ dòng sông
xin thánh hiến cả linh hồn cả trái tim thương tật
tôi thắp lửa soi con đường sự thật
em rẽ dòng nào tôi cũng một dòng trôi
xin hãy vì thơ mà nhỏ lệ ngậm ngùi
dẫu bỏ lại
dẫu quay đi
dẫu ngàn trùng ngăn cách
dẫu trăm năm vạn chuyến tàu chia biệt
em rẽ dòng nào thơ cũng một dòng trôi.
Lê Văn Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét