Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2021

11 chương yêu mới - Trần Yên Hòa

Khánh Ly Fanpage - Tranh Đinh Cường | Facebook

 tranh đinh cường

 

11 Chương Yêu Mới


1.

Đã bước qua những chặng đường khổ hận
Đã bước qua những ngày tháng đắng cay
Ta mới ngộ tình không là trái cấm
Mà chính Em là những vần thơ hay

2.

Em trái chín hồng tươi vừa trổ nụ
Em xuân xanh ướt rượt tóc lụa là
Anh đến bên em quỳ bên góc chiếu
Cùng hát câu tình tự rộng bao la

3.

Nếu em nói tình kia chưa lụn tắt
Sao anh yêu nồng cháy đến bây giờ
Xin thú thật lòng anh đà lạnh ngắt
Giờ trải mình trên hoa gấm và thơ

4.

Anh mơ ước những vồng hoa trổ nhụy
Trên quê tình yêu dấu của ta xưa
Giấc mơ ấy cứ tưởng là trong mộng
Nhưng là em yêu dấu buổi chiều mưa

5.

Những chương yêu không có phần điều lệ
Chỉ là lòng trải rộng cõi phù vân
Đời mấy chốc mà ép gò giấy mực
Lòng ta nay dựng lại một căn phần

6.

Em yêu dấu, đời trăm năm thoáng chốc
Có gì đâu những hệ lụy buộc ràng
Ta thất thố nhìn em cùng cơn nắng
Và mùa xuân đang chờ bước em sang

7.

Em yêu dấu, mùa sau như mùa trước
Dấu hài son còn in đậm chân người
Vườn tình ái anh dang tay đón nhận
Em như loài bạch tuộc cuộn quanh tôi

8.

Em yêu dấu, anh không nhìn sau nữa
Những ngày qua đã bỏ phía bên kia
Anh đón đợi em trong ngày nguyên thủy
Cõi hồng hoang nhảy múa đó, em kìa!

9.

Em yêu dấu, cỏ cây thơm giấy mực
Bởi em đan những vần điệu ngời ngời
Khi em đến ta lật trang sử mới
Là thiên đàng hạ cánh đón em tôi


10.

Em yêu dấu, ngày trôi qua rất vội
Không quay đầu vọng tưởng một điều chi
Hãy hứng lấy tình ta đang kết trái
Trổ cùng hoa khai nhụy tuổi xuân thì

11.

Em yêu dấu, nắm tay anh thật chặt
Hứng hương thơm ngào ngạt tỏa từ em
Anh dừng bước trăm năm vườn cổ tích
Cuộc uyên ương đậu lại giữa môi mềm

Tai Nạn - Lý Lan

 Triển lãm tranh của Đinh Cường và Nguyễn Đình Thuần | Blog Chuyện Bâng Quơ




 

“Cẩm lượm đâu ra thằng nhỏ vậy?”

“Người ta ba chục tuổi rồi”

“Cẩm bao nhiêu?”

“Già rồi”

“Lẽ nào. Trông Cẩm còn trẻ lắm”

“Ðang hồi xuân mà”

Mấy chị em bạn cười vang. Tuổi tác họ không đều nhau, chỉ là đồng nghiệp, buổi trưa rủ đi ăn chung rồi về phòng làm việc mở máy lạnh, nói vài ba câu chuyện tào lao để dỗ giấc ngủ trưa vài mươi phút. Chiều tan sở nhà ai nấy về, đời ai nấy sống.

Cẩm độc thân, cao một mét năm tám, nặng bốn mươi bảy ký, toàn bộ con người kể cả áo quần giầy nón, chỉ có cái mũi là đẹp. Chị làm việc trong phòng vi tính của công ty, công việc cụ thể là nhập dữ liệu vào máy tính. Lương một triệu tư, lễ tết và ngày phụ nữ thì có tiền thưởng và quà. Quà mùng 8/3 là quà xổ số, có khi chị được tấm vải áo, có khi được cuốn sách dạy cách nuôi con. Chị mở lớp giấy bao ra, giơ phần quà lên cho mọi người xem mà không kịp đọc tựa sách. Ðám người có mặt oà ra cười như đã ngứa, kẻ vỗ tay, kẻ giậm chân, nhiều người cùng nói lớn, giọng chỏi lỏi không đồng thanh, “Lấy chồng đi, đặng đẻ mà nuôi con”, “Ðộc thân có con cũng được mà”.

Cẩm đem cuốn sách về phòng làm việc, để trong ngăn kéo bàn giấy. Tới bây giờ cũng chưa giở ra xem. Chị quên nó tự nhiên như chị đã quên bông hồng của các nam đồng sự hùn tiền đặt mua hàng loạt rồi cử đại diện phát cho mỗi nữ nhân viên một bông. Chị cũng đem bông hồng về phòng làm việc, cắm vào ly nước để trên bệ cửa sổ, có khi bông nở được hai ba ngày, có khi bông gục đầu tàn buổi chiều đó. Dù sao thì hoa hay quà cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ.

Quán Ốc - Nguyễn Thụy Long

 Hà Nội) Tổng hợp những quán ốc ngon ở Hà Nội | Bài viết | Foody.vn


Quán Ốc. Tại sao lại là một quán ăn mang tên là Ốc Trở Lại?

Điều đó cũng thắc mắc. Vì chính trên con đường này, trước đây rất lâu rồi, trước ngày 30 tháng Tư năm 1975, có một quán ăn mang tên là quán Ốc. Quán nằm trên đường Thái Lập Thành, nay mang tên là Phan Xích Long. Chủ nhân của quán là anh tài tử Văn Giai, một nghệ sĩ điện ảnh, người Hà Nội, gia đình chuyên làm những món ăn Hà Nội, tôi thường quen ăn cùng với bạn bè, gia đình ở nơi đó.

Sau 10 giờ 30 ngày 30 tháng Tư, 1975, tôi đứng ở trên khu nhà tan nát của anh Văn Giai cùng với anh, nơi đó cũng là quán Ốc, mà đêm qua, lực lượng Bắc Việt đã pháo kích như mưa vào vùng này, quanh phi trường Tân Sơn Nhất, Tổng Tham Mưu. Bây giờ ông Dương Văn Minh thay quyền tổng thống đã đầu hàng vô điều kiện, xác người còn rải rác khắp thành phố, xác dân và xác lính Cộng Hoà còn nằm lẫn lộn trên nhiều ngả đường, đường Chi Lăng, Võ Di Nguy Tổng Tham Mưu kéo dài lên tận Tân Sơn Nhất. Anh Văn Giai đứng cạnh tôi chỉ những xác chết của người thân như kẻ mê sảng:

"Chết hết cả rồi, chẳng còn gì nữa, không còn phục hồi (Anh về nhà anh đi, coi lại người thân trong gia đình, cầu mong không khốn nạn như gia đình tôi) Anh không giúp gì được cho tôi đâu."

Thân hình to lớn của anh gục xuống trên căn nhà đổ nát cũng chính là quán Ốc mà ngày nào chúng tôi từng đến ăn, quán được xây dựng đơn sơ trong một khu vườn có những ngôi mộ cổ. Lần đó là lần cuối cùng tôi gặp anh Văn Giai. Những hương vị món ăn do quán anh làm, còn mãi trong tôi suốt mấy chục năm qua.

Thơ Trần Đức Phổ, Nguyễn Thị Ánh Nguyệt, Chu Vương Miện

 

Long Hồ Vĩnh Long: Tranh Sơn Dầu - (Còn Tuổi Nào Cho Em) - Họa Sĩ Nguyễn Sơn

  tranh nguyễn sơn

 

Gửi Áng Mây Chiều 

 

Muốn hỏi mây chiều bay đến đâu
Về xuôi hay ngược bến giang đầu?
Cho ta theo với tìm quê mẹ
Nơi đã xa rồi, xa rất lâu

Từ độ ly hương đếm tháng ngày
Thời gian như cát lọt qua tay
Mà người xa xứ chưa về được
Chẳng ngục tù chi vẫn đọa đày

Quê cũ còn ai ngóng đợi chờ,
Còn ai tha thiết gọi trong mơ
Một tên người cũ đầy yêu mến
Của thuở xa xôi tuổi hẹn hò?

Mây ở trên trời bay cứ bay
Tụ tan vẫn mặc thế gian này
Chỉ người ly biệt buồn thương cảm
Xót cuộc tình nào khóc gió mây.

Mỹ Nhân 

 

Tranh vẽ Nguyễn Sơn | Photography - Malerei. Loanguyen son

 
“Em của ai mà không của tôi”*
Người đâu đẹp quá mắt môi cười
Tôi không si dại mà thần tượng
Cái Đẹp cho dòng thi hứng khơi

Có lẽ người xưa vốn đã sai,
Một cười mất nước chẳng cần hai (!?)
Nụ cười như rượu nghìn năm tuổi
Như ánh dương hồng buổi sớm mai

Mỹ nhân là sắc, cũng là hương
Là thơ, là vũ điệu Nghê Thường
Là trăng Lý Bạch, mây Thôi Hiệu
Là khúc Trương Chi, lệ đoạn trường!

_______
* Không rõ tác giả câu thơ là ai.
 
Trần Đức Phổ 
(Canada)
Tác giả gởi)
 
 
*
 
 
Nguyễn Thị Ánh Nguyệt
 
 
 
TRANH NGUYỄN SƠN - YouTube
 
 
 
TÔI MUỐN.

Tôi muốn mang anh về tim côi
Để cho thương nhớ vơi từng giờ
Để hương tình cũ bay đi hết
Cho gió chiều nay bớt thẫn thờ.

Tôi muốn mang anh về nơi đây
cho đêm đông ấm cả trời tây
lên ngàn ánh lửa tình đun cháy
Môi đợi rượu nồng mỗi phút say.

Tôi mong cùng anh hết lưu đày
Cũng chỉ vì yêu, chỉ vì say
Ngàn sương mù kiếp đời luân lạc
Mà vẫn cô đơn ai có hay?

Tôi muốn mang thêm cả đất trời
Cho anh yên ả đời thảnh thơi
Dành riêng tôi đặng từng ân ái
Phóng mạnh thuyền yêu hướng ra khơi.


  Houston,USA, 28/12/2021

Nguyễn Thị Ánh Nguyệt
(Tác giả gởi)
 
 
*
 
 
Chu Vương Miện
 
 
Long Hồ Vĩnh Long: Tranh Sơn Dầu - (Còn Tuổi Nào Cho Em) - Họa Sĩ Nguyễn Sơn
 

 

HẬN ĐỒ “BÀN GHẾ “


Ngàn thớt voi ngàn sắc ngựa

binh linh tràn hà

vũ nữ hở lưng hở rốn đứng đầy đàn

dàn hai bên bờ đường Đồ Bàn  đón ghệ

đức nhà vua dâng nửa nước để đón được gian nhân

dân chúng thì quá nghèo

quá lầm than

vua chúa thì ăn chơi phung  phi

suốt ngày ca sang nhẩy nhót

đàn hót

quê hương rách nát điêu tàn xập xệ

vốn liếng chỉ còn trơ ra dăm cụm tháp

tháp ông tháp bà tháp đôi

tháp 3 tháp bánh ít tháp Thú Thiện

 

yến tiệc xa hoa

đình đám dềnh dàng

voi ngựa tháng ngày biểu diễn

mệt thấy mụ nội

rồi kiệu vàng kiệu bạc xêng xang

phía Nam thì bị Khờ Me chèn ép

mạn Bắc thi bị Đại Việt xâm lăng

mà toàn vua quan dân chúng Chăm

thâu đêm suốt sáng thức để nhấy múa hát hiếc

uất hận trùng trùng lòng ngừời lòng thú

nên voi cũng căm hờn

lấy vòi quấn hôn quân vương quăng xuống đất

lấy chân dày đầu vỡ nát

cả thân cả người tiêu tán đường

đi đời nhà ma Phật Thệ Đồ Bàn

 

trơ  lại toàn là ve chai hũ nút

hết rựơu gạo đến rựou ngô

vua quan quân lính vũ nữ

uống say mèm bí tỉ

gục đầu vào váy nhau mà ngủ

Đồ Bàn từ đó chuyển tên thành Đô Ghệ “ghệ“

Nghe đủ thứ ca sĩ  liền ông liền bà

Kể cả trẻ lẫn già

Ca “Hận Đô Bàn“ của Nhạc sĩ Xuân Tiên

Mà buồn 5 phút 

 

Buồn khôn nguôi

Các củ Hời? Chế Mân ghuôi?

Chế Bồng Nga ghuôi?

Chừ đâu ? mất tiêu rồi ?

Chỉ còn sống sót Chế Linh tôi ngày ca hót

Cả nước non Chiêm “nước non Hời“

Nghe rơi nước mắt

Mà than ơi? củi ơi?


Chu Vương Miện
(Tác giả gởi)

Đêm hội ở Phan Sơn - Lê Thanh Hùng

    Đêm hội ở Phan Sơn                                              Tặng anh K’Bé Em gái K’ho, cõng chiều qua núi Nắng nhảy ngập ngừ...