tranh đinh cường
11 Chương
Yêu Mới
1.
Đã bước qua những chặng đường khổ hận
Đã bước qua những ngày tháng đắng cay
Ta mới ngộ tình không là trái cấm
Mà chính Em là những vần thơ hay
2.
Em trái chín hồng tươi vừa trổ nụ
Em xuân xanh ướt rượt tóc lụa là
Anh đến bên em quỳ bên góc chiếu
Cùng hát câu tình tự rộng bao la
3.
Nếu em nói tình kia chưa lụn tắt
Sao anh yêu nồng cháy đến bây giờ
Xin thú thật lòng anh đà lạnh ngắt
Giờ trải mình trên hoa gấm và thơ
4.
Anh mơ ước những vồng hoa trổ nhụy
Trên quê tình yêu dấu của ta xưa
Giấc mơ ấy cứ tưởng là trong mộng
Nhưng là em yêu dấu buổi chiều mưa
5.
Những chương yêu không có phần điều lệ
Chỉ là lòng trải rộng cõi phù vân
Đời mấy chốc mà ép gò giấy mực
Lòng ta nay dựng lại một căn phần
6.
Em yêu dấu, đời trăm năm thoáng chốc
Có gì đâu những hệ lụy buộc ràng
Ta thất thố nhìn em cùng cơn nắng
Và mùa xuân đang chờ bước em sang
7.
Em yêu dấu, mùa sau như mùa trước
Dấu hài son còn in đậm chân người
Vườn tình ái anh dang tay đón nhận
Em như loài bạch tuộc cuộn quanh tôi
8.
Em yêu dấu, anh không nhìn sau nữa
Những ngày qua đã bỏ phía bên kia
Anh đón đợi em trong ngày nguyên thủy
Cõi hồng hoang nhảy múa đó, em kìa!
9.
Em yêu dấu, cỏ cây thơm giấy mực
Bởi em đan những vần điệu ngời ngời
Khi em đến ta lật trang sử mới
Là thiên đàng hạ cánh đón em tôi
10.
Em yêu dấu,
ngày trôi qua rất vội
Không quay đầu vọng tưởng một điều chi
Hãy hứng lấy tình ta đang kết trái
Trổ cùng hoa khai nhụy tuổi xuân thì
11.
Em yêu dấu, nắm tay anh thật chặt
Hứng hương thơm ngào ngạt tỏa từ em
Anh dừng bước trăm năm vườn cổ tích
Cuộc uyên ương đậu lại giữa môi mềm
Tình gởi nẫu
Tôi gặp em trong một buổi chiều xanh
Hàng cây xanh và hoa lá cũng xanh
Em thì xinh trong màu áo đỏ
Những bông hoa vàng trước mặt... lung linh
Khi em nói tiếng quê hương nở rộ
Em tinh khôi trong âm sắc quê mình
Giọng nói đó không lẫn vào đâu được
Cũng giống như anh "nẫu" thiệt tình
Anh nẫu ngoài và em nẫu ở trong
Tiếng nẫu ngoài cộc cằn hơn là cái chắc
Vì quê anh vốn ăn cục nói hòn
Nên nẫu anh rất quê mùa cục mịch
Nghe nẫu nói anh thấy mình trong đó
Có thịt, da, xương, anh quyện trong lời
Ơi đất khổ của một thời chinh chiến
Anh băng qua rừng lội nát trường sơn
Anh dừng lại quê em, một miền đất nẫu
Làm thân tù tội mấy năm trời
Xuân Phước, La Hai, anh oằn mình nín thở
Cố bơi qua sông đến trời rộng sông dài
Đất nẫu của anh, mà anh đi miết
Đi trong vô tâm, tìm kiếm thứ gì?
Xứ nam bộ hiền khô, anh chẳng biết
Chỉ biết một rừng hoang mạc còn ghi
Bến bờ nào anh trở về gặp nẫu
Giọng nói em cất tiếng buổi giao thời
Anh nghe lặng trong tim niềm thổn thức
Đổ vỡ nào cũng có phút hồi sinh
Gởi nẫu ơi, nẫu thương yêu lắm lắm
Đất cằn khô nhưng tim nẫu rạc rào
Trái tim đỏ đập liên hồi kỳ trận
Anh dựng lại đời bên nẫu, ôi chao!
Ta đi xa ngái miền quê quán
Chợt nhớ về thương đất Quán Rường
Mai ta dắt em về bên mẹ
Nẫu có vui cùng mùi quê hương
Mai em và ta cùng chung nhịp đập
Nhịp tim mình, nhịp tim nẫu thân thương
Trần Yên Hòa
(ngày đầu năm 2022)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét