tranh nguyễn sơn
Thấy tình trong đôi mắt
Ta dạo quanh giữa phố đời vui
Lời ca ai hát nghe rất mùi
Vang trong thiên cổ lời thơ mới
Giây phút hoa cùng lá về xuôi
Như cơn nắng sớm với mưa chiều
Còn có những ngày xôn xao yêu
Đời như sống dậy bên thành lũy
Đầy ắp mầm xanh và tiếng kêu
Cũng như ngày trôi qua rất vội
Lại nhớ một mùi hương quế xưa
Có chăng những ngày nao bối rối
Rất hiền như qua một cơn mưa
Đã qua rồi thời gian thơ ấu
Trả lại người nhánh tóc ướt sương
Trời buổi ấy có còn băng giá
Bàn tay mềm trong dáng lược gương
Thì thôi cũng là cơn mơ xinh
Trời trong phố thoảng hương bình minh
Nắng ngu ngơ rớt ngoài khung cửa
Tình nào trôi trong mắt đôi mình.
Nguyệt khuyết
Bây giờ là bao giờ đây
Trên cao không có gió bay
Mơ màng những điều quay quắt
Như con nước rút nước đầy
Trăng ơi trăng về châu thổ
Đồng bằng ôm trăng trên tay
Ta cũng làm điều thất thố
Trăng khuyết mà ta nào hay
Chẳng biết trời mưa hay nắng
Thấy trăng chảy xề câu ca
Ngẩn ngơ như ngày xa vắng
Xàng xự hò xang mưa sa
Như cơn mưa chiều nặng hạt
Trăng trôi về đâu trăng khuyết
Ta còn một trời thơ ngây
Như ngày xưa bay mất biệt
Trăng trên cao như vành khuyên
Kêu em về bên cố thổ
Ta hát bài nhung nhớ em
Trải qua bao mùa cổ độ
Thất tình thơ
Ta kêu lên một tiếng
đau thương làm té nhào
giữa trời không mông quạnh
Ơi hời tiếng lao xao
Có chăng một mình ta
Trong cơn sầu sơ tán
Những vết tích sơn hà
Nổ lâu như tạc đạn
Ta kêu như tiếng chim
Bị tên xuyên qua cổ
Rớt xuống giữa thinh không
Làm nên hình lố nhố
Giấc ngủ nào thức giấc
Giữa phiến đá màu đen
Như cơn mơ đã mất
Em bỏ tôi và quên
Tôi không còn sáng mắt
Ơi cơn đau mù lòa
Thấy nhau qua ô cửa
Toàn là những bông hoa
Bông hoa em rất quí
Như hình một trái chuông
Đặt trên lầu vọng tưởng
Xóa tan giấc mơ cuồng
Trần Yên Hòa
Anaheim, CA, USA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét