tranh đỗ quang em
Người ra đi mà “sầu ở lại“
Tết đến xuân về lòng tê tái
Tài hoa chi lắm đất trời ghen?
Ly rựơu chia 2 nơi chợ Đũi
Buồn hơn cả pho ”tang thương ngẫu lục“
Lụt năm Thìn, Trung Phước tan hoang
Từ nhà Thành Tôn qua nhà Tạ Ký
Sông Thu Bồn cuốn trôi hết mênh mông
Tết cận kề xuân tới đây?
Người thơ xưa đã khuất thơ còn đây?
100 năm đọng chút sầu Tạ Ký
Sông xa than khóc nước non này
Đôi dòng thương tiếc người bạc mệnh
Tết đến xuân về ai nhớ ai?
Cùng dẫn nhau đến “bước đường cùng “
Đối diện bờ tường 1 khoảng không
Cha vơ chú vếu đời trâu chó
1 đám ma qua cắc với tùng
Dẫn đầu là 1 phường bát âm
Ò í e nghe đến nát lòng
Người chết cuộn tròn trong chiếu mộc
2 người khiêng chung 1 chiếc đòn
Theo sau là những người đi tiễn
Kẻ khóc kẻ im kẻ cúi đầu
Loe ngoe đếm được chừng mươi mống
Lặng lẽ chìm vào nơi phiá sau
Chung quanh toàn những người khốn khổ
Ngậm ngùi bơi lội chốn biển sâu
<!>
TẾT “CÚNG“ TẾ XƯƠNG
“1 phường rách rưới con như bố
3 chữ nghêu ngao vợ chán chồng *
Xuân Tết đã lù lù trước ngõ
Cả đôi tay nhẵn thín hơi đồng
“1 chuyện văn chương thôi cũng nhảm
100 năm thân thế có ra gì? **
Chẳng lẽ ngày ngày xơi bèo cám
Ở mãi chuồng nuôi kiếp lợn xề?
Thi Hương hỏng bao lần tú mền, kép, đụp
Khả năng thua cả phường bát âm
Thi tài nhường xa lão thầy cúng
“tò tí te cắc cắc tùng“
Cả 1000 năm trước thường là vậy?
Mà 1000 năm sau chỉ vậy thôi?
Đồng bạc thường đánh toặc tờ giấy
Chả lẽ dơ c. ra làm phận cu mồi
Kế đổi thành cao cao thành thấp
Cuối mùa Nho học rụng từng chùm
Thiên thời địa đất đành xếp xó
Hết đạc tới đồ đọi tùm lum
Thầy giaó tháo giầy đi chân đất
Chuyển từ giáo học tới giáo hòn
Quay mãi tròn vo như cục kẹo
Sân trường gạch bát tràng giáo viên
Thi mãi bao năm toàn võ chuối
Giữa cảnh giao thời ta và tây
Thịt chó cũng chả ra thịt chó
Hoá ra ngoài chợ bán giả cầy?
Tết đến cận kề nơi đầu ngõ
Mà cụ tú này? dở tỉnh say?
* & ** thơ Tú Xương
Chu Vương Miện
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét