Giới Thiệu
Trầm Khúc Mùa Thu
Tập Thơ
Trần Thị Cổ Tích
Chúng tôi vừa nhận được tập thơ Trầm Khúc Mùa Thu của Trần Thị Cổ Tích
do Nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn Xuất Bản
Tác phẩm qua lời giới thiệu qua Nhà Thơ Cao Thoại Châu như sau:
THAY LỜI TỰA
Lẽ thường, có 03 người “liên lụy” đến một tác phẩm khi vịn cho nó ra đời trong khi họ
thật “vô tội”. Đó là người thiết kế bìa, người trình bày ruột sách và người đang viết
những dòng này đây. Chúng tôi vô tội nhưng chẳng được đời cho là vô can, với tôi thì đó
là sự hạn hẹp vốn liếng về tài năng, về cảm nhận và làm cái việc nhiều tên gọi : Tựa,
Thay lời tựa, Giới thiệu…hay đại loại 01 cái tên nào khác.
<!>
Hỏi “Đọc thơ có thú vị chi không?”, đáp “Có”. Lại hỏi “Có khó không”, vẫn đáp “Có
chứ”. Là vì giữa thơ và các tác giả có mối quan hệ máu thịt nhưng không phải ai cũng để
lộ ra cho nên cứ đọc khơi thì chẳng thú vị bao nhiêu, mà tìm cách giải mã nhiều khi là
một sự liều vô ích. Lại nghĩ về thơ phụ nữ. Phụ nữ vốn là một bài thơ, nay lại làm thơ nữa
thì 02 bài chồng lên nhau thành ra đọc thơ phụ nữ là đọc 01 bài thơ dày, thú vị đấy mà
khó cũng là đấy!
Bây giờ nói về “Trầm Khúc Mùa Thu”. Người đọc với tác giả chưa một lần – và không
chắc có lần nào – gặp nhau ngoài đời, cho nên không bị vướng bởi chút thân tình mà vốn
dễ bị nó dẫn đi như “ma đưa lối quỷ dẫn đường” để “trông gà hóa cuốc”. Thơ Trần Thị
Cổ Tích trong những bài đây ít có tính tự sự, người ta khó có thể có một “chân dung” tác giả với những mối tình, những sự trạng đã qua, cũng khó nghe được lời bi lụy nữ tính về những kỷ niệm nào đấy.
Trong tâm thế một kẻ lãng du bất ngờ được đọc bản thảo trước khi được in ra với những
đề tài tình quê hương, tình mẹ, kỷ niệm bạn bè…, tôi chú ý đến 02 bài. Một là, “Lời dành
cho một người”. Dành như sau đây:
(…)
trái tim em
ngoài tình yêu cha mẹ, chồng con, thầy cô, bè bạn
vẫn còn một chỗ cho anh
không phải trong góc khuất
không phải trong bóng đêm
không phải phút yếu mềm
bởi đã đặt vào tim
thì nơi nào cũng là nơi trang trọng nhất...
Thật rạch ròi, thật phân minh mà cũng thật lãng mạn, thật mới lạ ở một phụ nữ làm thơ đa tình! Và cũng là một “thông điệp” gửi cái người được gọi là “anh” hãy yên lòng nhận lấy phần mình, một tỉ lệ nào đó trong trái tim nhà thơ! Đây không phải thơ thất tình nên chẳng có bi lụy! Thơ mà minh bạch thì khó hay nhưng mấy câu này, lạ thay, lại gây xúc cảm mạnh bởi trái tim người làm thơ lớn quá, có khả năng chứa được những thứ vốn loại trừ nhau, ở người thường.
Hai là, “Trầm khúc mùa thu”, tên 01 bài và tên cả tập.
“dẫu chỉ một phần trăm hy vọng
anh vẫn gửi em lời tỏ tình mạo hiểm
không hề gạn lọc chuốt trau ngôn từ đẹp đẽ
xây xẩm quay cuồng anh bối rối lời thơ
làm sao đây khi em đã ném đi chiếc chìa khóa mùa xuân
trong một ngày trái tim không còn nguyên vẹn
những mảnh vỡ niềm tin băm nát linh hồn
.......
xin cúi chào người
muộn mất rồi
.em. bóng nhỏ đường mưa”.
Thêm một lần minh bạch và nên nghĩ là trong sáng! Vậy thì, hỡi cái người “1%” kia, anh
gõ cửa muộn màng nhưng quả là anh can đảm vì với chỉ 1% mà anh vẫn gõ cửa nhưng
trực giác đã hại anh : Cửa đóng, chiếc chìa khóa đã bị chủ nhà quẳng đi mất! Thật thú vị là, chiếc chìa khóa trở thành biểu tượng lãng mạn của sự tìm kiếm!
Thơ Trần Thị Cổ Tích thú vị ở chỗ này đấy!
Câu cuối cùng của bài cũng như của tập là “xin cúi chào người/ muộn mất rồi/.em. bóng
nhỏ đường mưa”.
Vâng, cám ơn tác giả, rất cám ơn với tư cách người đọc./.
CAO THOẠI CHÂU
Tân An 10-11-2019
Sau đây là những bài thơ tiêu biểu trong tập thơ
Trầm Khúc Mùa Đông
ba ơi!
ba mất đã ba năm
con chưa làm nổi bài thơ vĩnh biệt
bởi dòng đời con cứ mãi quanh co
tuổi năm mươi bao nỗi tơ vò
con thèm được ba chở đi lòng vòng
như ngày xưa còn bé
ngây ngô cười với những cánh chuồn bay
ôi ngày xưa! bên chiếc máy may
ba tóc bạc cặm cụi may từng tấm áo
mồ hôi thấm từng đường kim mũi chỉ
từng nẻo đường chúng con học đó đây
chín đứa con, con èo uột nhất
ốm đau hoài ba phải lo lắng thuốc thang
thuốc đắng ngắt con vùng vằng không chịu uống
quả chuối chín cầm tay má cố dỗ dành
móng chân bọng mủ nửa đêm con bật khóc
ba má là người thức giấc đầu tiên
bàn tay nhẹ nhàng xoa vết đau con trẻ
ru con vào giấc ngủ bình yên
con lớn lên bước vào đại học
vào trường đời, vào duyên nợ riêng con
ba vẫn cạnh bên con dìu dắt
dù mắt ba chỉ còn bóng tối âm u
các cháu lớn lên trong tình thương của ngoại
có biết đâu ngày vĩnh biệt rất gần...
ngày ba mất các anh quá xa không về được
chị em gái con cùng lo sau trước
ôm bài vị bước giật lùi trước linh cửu. Ba ơi!
tiễn đưa ba mùa đông ấy không có mưa rơi
gió níu mây về nghĩa trang buồn ngơ ngác
chim rũ cánh nghẹn ngào không tiếng hát
cõi vô cùng thanh thản bước ba đi.
giữa phố xa
chiều lang thang cùng mưa bay trong nắng
lòng hỏi thầm còn lại những gì đây
đường ta đi. gót mòn. thênh thang lắm
tiếng hát người lồng lộng giữa trời mây
xin gửi hết yêu thương về chốn cũ
phố vẫn hiền trong nỗi nhớ hôm nay
em nhớ hái giùm ta nhành sứ trắng
hương thân tình còn tỏa ngát trên tay
ta bây giờ lòng như con đường vắng
ngẩn ngơ nhìn từng giọt nắng tàn phai
xuân chưa về nên mai chưa nở
ta chưa về nên khói thuốc bỗng cay...
xót xa Đà Lạt
ta dại dột tìm về cõi khói sương
để chiều nay “ khóc mộng thiên đường”*
trái thông rơi ngược vào miền nhớ
chạm mái tình ta vọng tiếng buồn
em xưa mỏng mảnh hồn hoa cỏ
lạ lùng lung linh mimosa
em nay vàng xanh tím đỏ
dụi mắt hoài nhìn vẫn không ra
ôi ngàn thông ngàn thông đã xa
sương khói về đâu giữa chốn ta bà
tiếng chim kêu mỏi bên đồi vắng
đất giấu cùng trăng tiếng thở dài
thì thôi cũng một lần trở lại
treo trái tim mình trên đỉnh dốc mơ
em luân vũ với phù hoa phố xá
ta ngao ngán quay về chôn mảnh vụn trời xưa
* thơ Nguyễn Đình Toàn
áo trăng vàng
chén trà có đầy trăng đêm nay người rót
giữa trời không từng cánh sương bay
trong vườn khuya tiếng chim nào hót
khúc tình xa run rẩy khóm mai gầy
khói thuốc có cay mắt người mộng mị
rượu có ngấm sầu từng ngón tay khô
sao nghe như tiếng dương cầm vỡ
mảnh nhạc rơi tràn mái ngói chơ vơ
xưa mặc áo trăng vàng đêm hò hẹn
tóc huyền lơi quấn quýt vai người
môi ngỡ ngàng môi nụ tình e thẹn
trăng chợt về làm chứng phút lên ngôi...
đêm nguyên tiêu trăng nay không về
đêm nguyên tiêu đành quên câu thề
xin gửi người nghìn câu tạ lỗi
xin gửi người một chút tình phai
tháng 2- 2020
gọi mùa
nắng nơi ấy có vàng thương nhớ
sao hạ về đây quá đỗi dịu dàng
bầy chim nhỏ ríu ran lời phố
vút trời cao nghiêng cánh đợi mùa sang
người ngồi bên sông câu nửa chiều còn lại
sóng tương tư dào dạt khúc “ Phượng cầu...”*
ta xưa cũ náu nương hồn xưa cũ
đêm yên bình xõa tóc ngắm trăng sao
ngày dần hết. chân đường xa đã mỏi
nhặt bụi mù về vẽ mộng liêu trai
phượng thắp đèn hoa mời ve hòa điệu
ta thắp nến hồng khe khẽ gọi... mùa ơi
*Khúc “ Phượng cầu Hoàng” do
Tư Mã Tương Như
đàn để ngỏ lời cùng kỳ nữ Trác Văn Quân
24.4. 2020
*
Tiểu sử nhà thơ Trần Thị Cổ Tích
Tên thật: Trần Thị Trầm
Sinh năm 1955, tại Quảng Ngãi
Nguyên quán : Huế
Cọng tác với một số tạp chí và các trang mạng trong và ngoài nước.
Đã có mặt trong các tập thơ in chung:
- Về Nguồn (NXB Văn Học - 2010)
- 1000 nhà thơ đương thời Huế (NXB Thuận Hóa - 2010)
- Trà Giang Thương Nhớ (NXB Hội Nhà Văn - 2014)
- 100 năm Bích Khê (NXB Hội Nhà Văn - 2016)
- Thơ Việt đầu thế kỷ 21 (NXB Nhân Ảnh - Mỹ - 2018)
- Lắng Đọng Thanh Xuân (24 thơ nữ - NXB Hội Nhà Văn, 2020)
- ...
Trần Yên Hòa
giới thiệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét