Những Vì Sao và Bàn Tay Chàng
Tôi mở cánh cửa
ra ngồi dưới bầu trời đầy sao
ngày mai những vì sao này sẽ nở thành hoa nắng
ngày mai tôi ngồi ở đâu
và những ngôi sao
không để lại một vết tích nào
trong bầu trời đã một lần
dừng lại
Này những vì sao
hãy cứ ra đi và cứ trở thành hoa nắng
tôi rồi cũng đứng dậy
bỏ đi
nhưng tôi sẽ để lại trên bầu trời
một nửa câu thơ
và một nửa trái tim mình
tôi xòe hai bàn tay trong đêm
những ngón tay dài khéo léo
khều được những vì sao đang lấp lánh trên cao
nhưng lại để những vì sao bay mất
tôi nhớ đến bàn tay chàng
những ngón vụng và thô
đang khum lại hứng trọn một trái tim vừa chín
tiếng rơi thanh
rụng xuống ngọt ngào.
buộc áo giữa đường
Ở đây mưa trắng không gian
Mưa vùi dập mộng chưa tan tác đời
Gió về chẳng có định nơi
Thổi vào hoang tịch mảnh đời tha hương
Ở đây tình lạc trong sương
Nên em buộc áo giữa đường giữ anh.
Mưa vùi dập mộng chưa tan tác đời
Gió về chẳng có định nơi
Thổi vào hoang tịch mảnh đời tha hương
Ở đây tình lạc trong sương
Nên em buộc áo giữa đường giữ anh.
gọi nhau
Gió tự mười phương hú gọi đông
Cành khô nhớ lá khẽ gọi thầm
Tiếng chim gọi bạn trong sương đục
Tôi gọi tên người tiếng gọi câm
Cành khô nhớ lá khẽ gọi thầm
Tiếng chim gọi bạn trong sương đục
Tôi gọi tên người tiếng gọi câm
Trần Mộng Tú
(WA State)
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét