Tác giả và Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh
(Hình chụp lại từ ảnh cũ)
Vào khoảng tháng 03 năm 2003, tôi nhận được giấy mời của Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, trung tâm Nam California, xuống Quận Cam họp để chuẩn bị bầu Ban Chấp Hành mới của Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại. Vì nằm trong ban tổ chức do anh Trần Thy Vân, chủ tịch Hội Văn Bút Nam Cali, chỉ định, tôi cũng giúp anh em trong ban tổ chức một tay tiếp đón các văn hữu từ khắp nơi trên thế giới về dự đại hội.
Tại đây tôi đã gặp Nhà Văn Nữ khả kính Minh Đức Hoài Trinh. Sở dĩ chị Minh Đức Hoài Trinh hiện diện hôm ấy vì chị là một trong những cố vấn của Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại và cũng đã từng là cựu chủ tịch Hội Văn Bút Việt Nam Hải ngoại.
<!>
Khi gặp chị, tôi tự giới thiệu tên, họ vv… với chị ấy rồi nói:
- Lúc còn đang theo học ở bậc trung học, khi đọc tạp chí Phổ Thông của Nhà Văn Nguyễn Vỹ làm chủ bút, em thấy chị viết thường xuyên trong tạp chí này. Những bài viết của chị em quá thích. Đã thế khi đọc mấy đoạn toà soạn giới thiệu chị làm phóng viên cho rất nhiều tờ báo cũng như những tạp chí của Việt, Pháp và chị đã đi gần ba phần tư quả địa cầu khiến em thích quá, rồi cứ ước mơ làm sao sau này sẽ trở thành một phòng viên rồi đi khắp thế giới được như chị vậy.
Nghe tôi nói như vậy chị mỉm cười rất duyên dáng như để đáp lễ. Thế rồi tôi và Nhà Văn Nữ Minh Đức Hoài Trinh chụp chung một bức hình làm kỷ niệm trong lúc chờ đợi các hội viên Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại đến tham dự.
Sau đó tôi liền tặng cho chị hai tác phẩm của tôi là hồi ký Trại Ái Tử Và Bình Điền và cuốn Những Anh Hùng Vị Quốc Vong Thân. Lúc trao sách của tôi cho chị, chị liền nói:
-Sách nầy tặng chị nhé, chứ khỏi ủng hộ nghe em.
Tôi trả lời ngay:
-Em chỉ tặng chị thôi mà, chứ đâu có nói chị mua dùm cho em đâu.
Nghe tôi nói vậy, chị liền mỉm cười.
Tôi nhớ ngày đại hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại toàn thế giới hôm ấy, họp tại hội trường của Nhật báo Người Việt ở Quận Cam để bầu ban chấp hành mới, sức khoẻ của chị Minh Đức Hoài Trinh cỏ vẻ yếu nên chị ấy đi chầm chậm đến bục gổ, nhưng phu quân của chị đã bước lên bục gỗ rồi trình bày những hoạt động trong nhiệm kỳ qua thay thế cho chị ấy.
Vì lái xe trên free way không được và cũng vì thường đi làm vào ngày chủ nhật và thứ bảy nên sau đó tôi cũng ít khi xuống Quận Cam. Cũng vì thế mà ít khi gặp chị Minh Đức Hoài Trinh. Tuy nhiên có lần đọc báo thấy Nhà Văn nữ Ngọc Anh và Nhà Thơ Ngô Tịnh Yên sắp ra mắt sách dưới Quận Cam, tôi liền đáp xe lửa xuống tham dự vì cả chị Ngọc Anh cũng như chị Ngô Tịnh Yên tôi cũng quen biết vì cùng ở trong Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại với tôi. Khi gặp chị Ngô Tịnh Yên, tôi liền nói:
- Nghe Ngô Tịnh Yên và chị Ngọc Anh ra mắt sách, tôi liền đáp xe lửa xuống tham dự đây.
Nhà thơ Ngô Tịnh Yên trả lời:
- Cám ơn anh nhé. Em chưa đi xe lửa lần nào cả từ ngày qua Mỹ đến bây giờ anh ạ. Chắc bữa nào em phải đi một chuyến xem sao.
Trong đêm ra mắt sách này, tình cờ tôi ngồi cùng một bàn với chị Minh Đức Hoài Trinh. Vừa thấy chị, tôi liền đến chào chị ngay nhưng chị ấy chẳng nhớ ai lại ai cả, chị chỉ mỉm cười đáp lễ thôi. Sau đó tôi liền hỏi chị ấy:
-Chị năm nay chắc cũng đã “thất thập cổ lai hy” rồi phải không thưa chị?
Chị Minh Đức Hoài Trinh liền gật đầu mỉm cười. Nhưng rồi tôi thấy hình như chị ấy có vẻ lãng trí vì tôi nhìn khuôn mặt chị có vẻ mơ màng và ngơ ngác làm sao ấy. Vì thế tôi lại hỏi chị ấy một lần nữa, nhưng số tuổi thọ tôi đổi khác:
-Chị năm nay chắc cũng đã được bảy mươi tư tuổi rồi phải không thưa chị?
Nghe tôi hỏi như vậy chị ấy lại cũng cười rồi gật đầu! Vì vậy tôi liền nói với Nhà Thơ Ngô Tịnh Yên :
-Chị Ngô Tịnh Yên này, tôi hỏi chị Minh Đức Hoài Trinh năm nay bảy mươi tuổi phải không, chị ấy gật đầu, tôi lại hỏi chị ấy năm nay chị bảy mươi tư tuổi phải không, chị ấy cũng gật đầu luôn!
Nhà Thơ Ngô Tịnh Yên nói với tôi:
- Chắc chị ấy hơi lẫn rồi đấy anh ạ.
Tôi nhớ ngày đại hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại toàn thế giới hôm ấy, họp tại hội trường của Nhật báo Người Việt ở Quận Cam để bầu ban chấp hành mới, sức khoẻ của chị Minh Đức Hoài Trinh cỏ vẻ như đã yếu rồi nên chị ấy chỉ đi chầm chậm đến bục gỗ, nên phu quân của chị là Nhà Văn Nguyễn Quang đã bước lên bục gỗ rồi trình bày những hoạt động trong nhiệm kỳ qua thay thế cho chị ấy.
Chiều ngày 15 tháng 01 năm 2012, tôi đến tham dự buổi ra mắt sách “ Mẹ Việt Nam ơi! Chúng con vẫn còn đây ” của Nhà Văn Nguyễn Hữu Của, tân chủ tịch Hội Văn Bút Tây Nam Hoa Kỳ. Khi đứng trên sân khấu hát bài Tình Nghệ Sĩ Hành Khúc trong ban hợp ca của Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ, tôi thấy Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh đang ngồi ở dãy ghế thứ 6 nhìn lên. Bên cạnh là phu quân của chị. Thế là sau khi hát xong tôi liền đến chào chị ấy ngay. Biết chị ấy đã lớn tuổi và lâu ngày chưa gặp lại chị nên tôi liền tự giới thiệu tôi với chị ấy :
- Chào chị. Thưa chị, em là Dương Viết Điền đây. Năm 2002, em đã gặp chị trong ngày Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại họp tại trụ sở của Nhật báo Người Việt để bầu lại Ban Chấp Hành của Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại. Ngày đó em đã tặng chị hai tác phẩm mang tựa đề “ Trại Ái Tử Và Bình Điền” và “Những Anh Hùng Vị Quốc Vong Thân”chắc chị còn nhớ.
Tôi vừa nói xong thì chị Minh Đức Hoài Trinh liền chắp tay lại trước ngực rồi cười đáp lễ. Tôi cũng chắp tay lại rồi cũng cười đáp lễ. Vì tôi đã gặp và chào phu quân của chị ở ngoài cửa ra vào trước khi gặp chị ấy nên tôi cũng không hỏi chị về anh ấy nữa. Mới đây, trong ngày kỷ niệm hai năm thành lập Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ, tôi lại thấy chị Minh Đức Hoài Trinh cũng đến tham dự cùng với phu quân của chị. Tôi liền đến chào chị và phu quân của chị rồi nhờ Thi Sĩ Khiêu Long đứng cầm máy chụp hình gần đấy, chụp một tấm hình với chị để làm kỷ niệm:
Chiều ngày 08 tháng 04 năm 2012, tôi lại gặp Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh cùng phu quân của chị là Nhà Văn Nguyễn Quang tại phòng thâu hình của Đài Global TV 57.8. Tối hôm ấy tôi cùng một số anh chị em trong Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ đến đài để thâu hình cho chương trình 30 tháng 04 năm 2012. Sở dĩ Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh đến vì chị là một trong những vị khách danh dự được mời đến tham dự trong buổi thu hình ấy.
Tại đây, Nhà Văn Nguyễn Quang, phu quân của chị Minh Đức Hoài Trinh, đã gặp Nhà Văn Phong Vũ của Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ và trao cho Nhà Văn Phong Vũ tác phẩm “Ốc Mượn Hồn” để Nhà Văn Phong Vũ xem tổng quát ngõ hầu viết chương trình cho ngày ra mắt sách vào thượng tuần tháng 05 sắp tới; vì Nhà Văn Nguyễn Quang nhờ Nhà Văn Phong Vũ trong Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ và cô xướng ngôn viên Hồng Vân của Đài truyền hình 57.5 làm em- xi cho chương trình ra mắt tác phẩm này. Đứng bên cạnh Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh và phu quân của chị, sau khi phu quân chị Minh Đức Hoài Trinh trao sách cho Nhà Văn Phong Vũ, tôi liền nói với chị Minh Đức Hoài Trinh (MĐHT):
- Bữa nào anh Nguyễn Quang ra mắt tác phẩm “Ốc Mượn Hồn” nầy, em sẽ hát tặng chị một bản nhạc.
Nghe tôi nói như vậy, chị MĐHT liền mỉm miệng cười. Không biết lúc bấy giờ hứng bất tử sao tôi lại hứa với chị MĐHT là sẽ hát một bản nhạc tặng chị ấy, vì chưa bao giờ tôi hát đơn ca trên sân khấu cả, mà chỉ thường hát hợp ca trong ban hợp ca của Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ mà thôi. Nhưng vì bận việc nên tôi quên ghi danh hát gởi đến cho anh Phong Vũ. Thế nên sau khi nhận được e mail của anh Phong Vũ cho biết những người tham gia vào chương trình, tôi thấy các anh chị em trong Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ ghi danh hát đông quá rồi nên tôi không muốn ghi danh hát nữa:
Trưa ngày 06 tháng 05 năm 2012, lúc vừa đến Thư Viện Việt Nam để tham dự ngày ra mắt sách của Nhà Văn Nguyễn Quang, sau khi Nhà Văn Nguyễn Quang ký tặng sách xong, tôi thấy chị Minh Đức Hoài Trinh đang ngồi ở dãy ghế hàng đầu nên cầm sách đến bên chị ấy và nói:
- Đáng lẽ chị cũng ký vào sách này luôn để làm kỷ niệm
Chi Minh Đức Hoài Trinh trả lời:
- Thôi, anh Nguyễn Quang ký cũng được rồi em.
Sau đó tôi liền nói với chị MĐHT:
- Bữa trước em hứa với chị là sẽ hát một bài tặng chị, nhưng bây giờ anh chị em ghi tên hát đông quá rồi nên em không thể hát đơn ca được. Thôi, chị ngồi chờ xem em hát hợp ca vậy. Nghe tôi nói như vậy, chị MĐHT liền mỉm miệng cười. Sau khi buổi ra mắt sách bế mạc, Nhà Văn Nguyễn Quang lên nói đôi lời cảm tạ với mọi người. Lúc đó tôi đang đứng bên cạnh chị MĐHT, bỗng nghe chị ấy hỏi một cậu đứng bên trái chị :
- Anh Quang đâu rồi?
Tôi liền vừa cười vừa trả lời thay cho cậu đứng bên cạnh :
-Anh Quang đang nói đôi lời cảm tạ chị ạ. Khoảng 5 phút nữa anh Quang sẽ đến bên chị ngay, chị không mất anh Quang đâu mà sợ.
Nghe tôi nói như vậy chị MĐHT lại mỉm miệng cười. Chị ấy luôn luôn mỉm miệng cười và chắp tay trước ngực.
Ngày 27 tháng 10 năm 2013, tôi đến nhà Nhạc Sĩ Cao Minh Hưng để tham dự Tiền Đại Hội ngày ra mắt sách của Giáo Sư Lưu Trung Khảo thì lại gặp Nhà Văn Minh Đức Hoài trinh và phu quân. Tôi liền đến chào chị:
- Kính chào chị. Em là Dương Viết Điền đây. Chị nhận ra em không?
Cũng như lần trước, chị liền chắp tay trước ngực đáp lễ nhưng hôm nay bỗng nhiên chị nói:
- Hân hạnh, hân hạnh.
Nghe chị nói như vậy, tôi liền nói ngay:
- - Tội quá chị ạ. Em mới hân hạnh được gặp chị chứ.
Nghe tôi nói như thế chị bỗng nhoẻn miệng cười. Sau đó tôi nhờ một người bạn chụp hình tôi, chị Minh Đức Hoài Trinh và phu quân của chị làm kỷ niệm
Tối thứ bảy ngày 23 tháng 11 năm 2013, tôi lại gặp Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh trong buổi Lễ Mừng Sinh Nhật 80 tuổi của Nhạc Sĩ Lê Văn Khoa, tại hý viện La Mirada.
Trong lúc ngồi chờ đợi giờ khai mạc, tôi nói với chị Minh Đức Hoài Trinh:
- Em có viết một bài kỷ niệm với chị về những lần sinh hoạt về văn học nghê thuật, cũng như những lần gặp gỡ chị.
Nghe tôi nói vậy, chị nói ngay:
- Sao không cho chị đọc với?
Tôi trả lời ngay:
- Em đang viết mà chị. Khi nào viết xong em sẽ gởi cho chị đọc.
Vào ngày chủ nhật 07 tháng 12 năm 2014, nhân chuyến viếng thăm Nhà Văn Thinh Quang để chúc mừng cụ đã được 92 tuổi, tôi cùng vợ chồng Nhà Văn Việt Hải và anh Cao Thái Hải ghé đến nhà Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh để thăm chị cùng phu quân. Tại đây chúng tôi ngồi đàm đạo về chuyện văn học nghệ thuật liên quan đến văn nghiệp của chị MĐHT để chuẩn bị tổ chức lễ ra mắt sách vinh danh chị ấy trong tuần tới. Lúc ấy phu quân của chị MĐHT cho chúng tôi xem một DVD nói về cuộc đời văn nghiệp của chị. Trong thời gian chờ đợi ra BLEU RESTAURANT ở đường Beach để tham dự đêm văn nghệ chủ đề về nhạc của Nhạc Sĩ Cao Minh Hưng, tôi có chụp một số hình ảnh treo trên tường trong nhà chị MĐHT vì thấy những hình ảnh này liên quan đến cuộc đời của chị ấy.
Sau đây là một vài hình ảnh treo trên tường trong phòng khách tại nhà chị Minh Đức Hoài Trinh:
Ngày 14 tháng 12 năm 2014, lúc tham dự buổi ra mắt sách “Minh Đức Hoài Trinh, Chính Khí Của Người Cầm Bút” và mừng sinh nhật thứ 85 của Nhà Văn Minh Đức Hoài Trinh do Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ tổ chức tại nhà hàng Emeral Bay, lúc ngồi trên xe chờ phu quân của chị ra chở về lại nhà, tôi đến bên chị giả bộ hỏi để xem tình trạng Alzheimer của chị ấy như thế nào mặc dầu mới tham dự tiệc sinh nhật thứ 85 của chị ấy xong:
- Chị năm nay được bao nhiêu tuổi rồi thưa chị?
Chị Minh Đức Hoài Trinh trả lời:
- Chị được bảy mươi …
Nghe chị Minh Đức Hoài Trinh nói như vậy biết chị ấy bị lẫn rồi, tôi liền nói ngay:
- Bảy mươi đâu mà bảy mươi chị. Chị sinh năm nào chị còn nhớ không?
Chị Minh Đức Hoài Trinh trả lời:
- Chị sinh năm 1930
Tôi liền nói :
- Vậy chị để em tính tuổi cho chị nhé. Năm nay là năm 2014, chị sinh năm 1930. Làm một bài toán trừ thì năm nay chị đã được 84 tuổi Tây và 85 tuổi ta rồi. Chứ bảy mươi đâu mà bảy mươi!
Nghe tôi nói như vậy, chị Minh Đức Hoài Trinh liền mỉm miệng cười!
Ngày 25 tháng 06 năm
2017, sau khi đọc được bản cáo phó về ngày ra đi của chị Minh Đức Hoài Trinh, tôi
liền xuống Quận cam để chia buồn với phu quân của chị là nhà văn Nguyễn Quang và tiễn biệt nhà văn Minh Đức Hoài Trinh về bên kia thế giới.
California, ngày 27 tháng 06 năm 2017.
Dương Viết Điền
K1/ĐH/CTCT/ĐL
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét