tranh đinh cường
Tháng Sáu
Tháng Sáu trời trong phượng nở đầy
Chân người áo lụa ngỡ là mây
Gió đùa lá biếc lung linh nắng
Thơ viết những dòng quá đắm say!
Tháng Sáu mưa rơi những buổi chiều
Ngồi trong góc quán nhớ người yêu
Cà phê đắng ngắt trên môi xám
Dáng nhỏ ai về bước bước xiêu.
Tháng Sáu ve rền giọng biệt ly
Vội trao lưu bút lúc phân kỳ
Bàn tay bịn rịn bàn tay ấy
Mắt lệ vơi đầy biết nói chi!
Tháng Sáu đầy giàn hoa mướp tươi
Hôm nao từng hái tặng cho người
Bâng khuâng nay nhặt bông vàng rụng
Tháng Sáu cho lòng nhớ chẳng nguôi!
Chân người áo lụa ngỡ là mây
Gió đùa lá biếc lung linh nắng
Thơ viết những dòng quá đắm say!
Tháng Sáu mưa rơi những buổi chiều
Ngồi trong góc quán nhớ người yêu
Cà phê đắng ngắt trên môi xám
Dáng nhỏ ai về bước bước xiêu.
Tháng Sáu ve rền giọng biệt ly
Vội trao lưu bút lúc phân kỳ
Bàn tay bịn rịn bàn tay ấy
Mắt lệ vơi đầy biết nói chi!
Tháng Sáu đầy giàn hoa mướp tươi
Hôm nao từng hái tặng cho người
Bâng khuâng nay nhặt bông vàng rụng
Tháng Sáu cho lòng nhớ chẳng nguôi!
.
Tháng Bảy
Mưa từ cổ tích rất xa xưa
Mưa xuyên qua cả hai miền nhớ
Mưa thấm trong lòng đủ lạnh chưa?
Tháng Bảy buồn nghe chuyện Trương lang
Mỵ nương sao nỡ phụ tình chàng?
Còn đâu tiếng sáo mê tơi nữa
Đáy nước người chôn phận bẽ bàng
Tháng Bảy sông Ngân quạ bắc cầu
Mà bầy Ô Thước chẳng về đâu!
Chàng Ngưu ả Chức bao giờ gặp?
Có lẽ thề xưa hết nhiệm mầu!
Tháng Bảy đìu hiu buổi hạ tàn
Cô hồn ngự trị cõi trần gian
Lạc loài trong chốn trầm luân mãi
Bát cháo lá đa đẫm lệ tràn…
Tháng Bảy của em, tháng Bảy tôi
Lời yêu lời ghét cũng xa vời
Tôi về gom hết ba trăng lại
Chép nốt vào thơ những ngậm ngùi!
Mưa thấm trong lòng đủ lạnh chưa?
Tháng Bảy buồn nghe chuyện Trương lang
Mỵ nương sao nỡ phụ tình chàng?
Còn đâu tiếng sáo mê tơi nữa
Đáy nước người chôn phận bẽ bàng
Tháng Bảy sông Ngân quạ bắc cầu
Mà bầy Ô Thước chẳng về đâu!
Chàng Ngưu ả Chức bao giờ gặp?
Có lẽ thề xưa hết nhiệm mầu!
Tháng Bảy đìu hiu buổi hạ tàn
Cô hồn ngự trị cõi trần gian
Lạc loài trong chốn trầm luân mãi
Bát cháo lá đa đẫm lệ tràn…
Tháng Bảy của em, tháng Bảy tôi
Lời yêu lời ghét cũng xa vời
Tôi về gom hết ba trăng lại
Chép nốt vào thơ những ngậm ngùi!
Tháng Tám
Tháng Tám có gì nhớ không em?
Vườn Trăng tơi tả cánh hoa mềm
Bên đường cỏ dại đua nhau mọc
Côn trùng rỉ rả mãi thâu đêm.
Tháng Tám triều dâng nước vỡ bờ
Mưa về rũ rượi những vần thơ
Con đò năm cũ trôi biền biệt
Lữ khách sang sông vẫn đứng chờ
Tháng Tám cũng đành bỏ lại ta
Mặc cho ngày tháng lửa hương già
Còn không nỗi nhớ khi xa cách
Hay chỉ như hình bóng vội qua?
Tháng Tám thu sang thấm nỗi buồn
Lòng người rách nát lá sầu tuôn
Vầng trăng lạnh lẽo như băng giá
Tháng Tám cô đơn trĩu nặng hồn!
Bên đường cỏ dại đua nhau mọc
Côn trùng rỉ rả mãi thâu đêm.
Tháng Tám triều dâng nước vỡ bờ
Mưa về rũ rượi những vần thơ
Con đò năm cũ trôi biền biệt
Lữ khách sang sông vẫn đứng chờ
Tháng Tám cũng đành bỏ lại ta
Mặc cho ngày tháng lửa hương già
Còn không nỗi nhớ khi xa cách
Hay chỉ như hình bóng vội qua?
Tháng Tám thu sang thấm nỗi buồn
Lòng người rách nát lá sầu tuôn
Vầng trăng lạnh lẽo như băng giá
Tháng Tám cô đơn trĩu nặng hồn!
trần đức phổ
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét