GIÀ ƠI, CHÀO MI
Tôi nhìn tôi trong gương
Khuôn mặt chừng xa lạ
Tóc hai màu đen trắng
Màu đá hay màu mây?
Tôi nhìn tôi rất rõ
Vết hằn của tháng năm
Nằm theo đuôi con mắt
Hiện trên vùng trán nhăn.
Tôi nhìn tôi rất kỹ
Mắt cười sao buồn thế
Đục như là khói sương
Không tìm thấy sóng gợn.
Tôi nhìn tôi gần hơn
Nhận ra mình già đấy
Một chút buồn dâng lên.
Rồi thả bay trong gió!
NHỚ
Nếu bây giờ anh ôm em vào lòng ở tuổi 70
Hương tóc em sẽ thơm mùi dầu xanh
Thân thể em không còn mềm mại
Sau biết bao thăng trầm của đời sống.
Và nếu anh cầm tay em
Bàn tay gầy có những đường gân nổi,
Xin hãy hôn lên với lòng thương mến.
Buổi trưa hè cảm ơn gió,
thổi về một chút nhớ nhung của thời son trẻ.
Quyện vào tiếng du dương của bản nhạc tình quá khứ
Có tình yêu dễ thương và những ngày tháng đẹp.
Dĩ vãng và hiện tại là một gạch nối thật ngắn.
Anh ơi.
Yến Tuyết
(từ: DĐTK)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét