tranh nguyễn trung
SƠN KHÊ
Gió lùa qua liếp phên thưa
Sương mang hơi rét gọi mùa đông sang
Quây quần bên bếp nhà sàn
Ghì cong cần rượu già làng rít hơi.
Sương giăng mờ phủ núi đồi
Cồng chiêng vừa trỗi mọc mời bước chân
Trai làng, sơn nữ thanh tân
Vờn quanh bên lửa căng phồng ngực hoa.
Sơn khê bình dị, yên hòa
Lòng người thôn bản như vò rượu thơm
Hồn làng cao ngất đầu non
Như danh kỳ mộc hương cuồn cuộn bay.
Phì nhiêu thêm những đồi cây
Nương xanh lá mởn tô ngày rạng đông
Làng thôn ngự giữa lòng trần
Người dầm mưa nắng vun vồng sắn khoai.
Diên Khánh-02-11-2022
RU EM LỜI NGHI LỄ
Ru em lời nghi lễ
Bước vào vườn tình xuân
Nghe câu ca nguyên khiết
Còn đọng hương môi trầm.
Em qua bàn chân nhỏ
Mang tà áo thanh tân
Trên làn môi mọng đỏ
Đôi má thơm ửng hồng.
Tiếng đời qua rất khẽ
Tựa như áng vân trôi
Bàn chân xin bước nhẹ
Nghe gió vọng bên trời.
Ru em lời nghi lễ
Bằng tiếng hát tình nhân
Tim hồng soi ánh lửa
Dọi trăm tia ấm nồng.
Tình bềnh bồng lá cỏ
Theo ngọn gió xuân xanh
Ru em nơi cõi thế
Bằng lời kệ thanh trầm.
Diên Khánh-23-10-2022
PHIÊU BỒNG
Thuyền xuôi theo sóng bềnh bồng
Trăm con nước vỗ ru lòng mạn khơi
Bến quê nay vắng thưa người
Vẳng nghe câu hát ru lời triền sông.
Tay ai khua mái chèo dầm
Rẽ ngang con nước bên dòng hạ giang
Mờ sương thấp thoáng thôn làng
Nhà ai nhen nhóm lửa vàng bếp quê.
Khói bay người mắt cay xè
Trông con thuyền nhỏ xuôi về cuối sông
Thuyền ai trôi mãi giữa dòng
Đời thân tang hải phiêu bồng lãng du.
Diên Khánh-17-10-2022
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét