GIÓ THÁNG CHẠP
Gió tháng chạp thổi trên đỉnh đồi sư tử
bùn sương lấp lánh
thơm thóc lúa đồng bằng
rào rạt dãy himalaya
nơi thánh tăng từng đói khát từng thiền định
nơi đại bàng sãy cánh với đại dương
về nơi vô thượng.
Trong nát na
bay qua hằng sa tinh cầu
nâng cầm hôn quá khứ
hôn vầng trăng đẫm lệ
đóng đinh câu thơ lên hiện tại
hiện tại trong veo ngất ngưỡng tháng chạp
pha ly rượu mật
cúng dường phàm thánh chúng sinh
cúng dường cả loài bò bay máy cựa.
Cúng dường nụ cười bát nhã
cúng dường loài cá bay về phía chân mây
nơi chúa sơn lâm thương yêu loài thủy tộc
và chỉ có gió bụi miền tây
mới biết thương lòng tháng chạp.
Gió đang thổi trên đỉnh đồi sư tử
Cùng đất trời chuyển dạ nụ tầm xuân.
GOM HẾT TRĂM NĂM
Gom hết trăm năm về trước mặt
Nghe chừng quạnh quẽ một vừng trăng
Lòng sẽ trôi theo từng hạt cát
Cứ thế bồi xanh những cánh rừng.
*
Pha chi mưa muối màu sinh diệt
Lệ đời từng giọt sẽ lênh đênh
Chiều nghiêng xuống hết, chờ ly biệt
Lũ nhạn ngàn năm sẽ trở về.
*
Gom hết gió sương về một mối
Thả chiếc bè đi chẳng nghỉ suy
Người về chia lấy mây đầu núi
Sẽ thấy ngậm ngùi những xác ve.
*
Mây trắng chưa tan, chiều đã muộn
Bồi hồi lau sậy đất bồi xưa
Rừng thu từng nhánh chia gầy guộc
Cùng tử về theo những cánh cò.
Lý Thừa Nghiệp
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét