tranh nguyễn sơn
trời ươm nắng em nghiêng sầu
Thắp tạ ơn tình
Người tôi yêu rất đổi yêu kiều
Như chim khướu bay trong ngày tháng hạ
Chim khướu của ngày xưa, ngày bé dại
Tôi một mình dang nắng giữa đồng chiêm
Em hay hát cũng như chim khướu hót
Những tiếng em ca lặng cả hồn người
Tiếng em ca màu trời xanh rất ngọt
Mang cả vùng trời hạnh phúc trong tôi
Có em, tôi trở về vùng trời xanh ngát
Hương nồng say hoa bưởi hoa ngâu
Em hiện thân một phép lạ nhiệm màu
Núp trong quả thị vàng ươm trái ngọt
Hành trang tôi là một đời trôi nổi
Mang hệ lụy người vào cả trong mơ
Tôi lặn hụp giữa dòng sông ô trượt
Ai đem đá vàng trộn lẫn đồng thau
Toàn thân tôi nhừ vết dao đâm
May mà em hiện ra thần kỳ lạ lẫm
Tôi ngất ngứ vì vết thương hụt hẫng
Đành cúi đầu nhận lấy cưu mang
Chim khướu ngày xưa trong giấc mộng vàng
Là tất cả những gì trong trắng nhứt
Trời đất lạ cùng mùi hương sực nức
Xa bỏ những tình lố nhố hỗn mang
Đất trời bao la cùng em lang thang
Ràng rịt nhau trong mùa áp thấp
Hương phấn trong lòng tôi thu nhập
Em trở về huyền ảo vô song
Tình em cho là cả tấm lòng
Là tiếng ca xang ngọt bùi ấm áp
Tình em là máu thịt đắp bồi
Tôi lắng mình theo tháng ngày trôi
Trần Yên Hòa
tranh nguyễn sơn
gởi gió cho mây ngàn bay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét