Lệ Ướt
có phải thời gian là độc dược không em
nên tình mình héo tàn như lá úa
nụ hôn xưa không còn dấu tích
ngàn lệ sầu phủ kín đời lênh đênh
có phải phận người là mây gío không em
nên đời này qúa nhiều tan rã
như rã tan của quê hương mình
như bọt bia trong đêm dài hiu quạnh
cho hồn người say mãi để lòng quên
có phải ước mơ là bọt sóng không em
nên suốt đời mình lận đận đi tìm
như đi tìm ánh sáng
như sự thật ngỡ ngàng
một kiếp người chua xót với lệ khô
có phải lệ mình không còn nữa
nên cầu xin mưa đổ vào hồn anh
để anh được một lần trong hiu quạnh
khóc ngậm ngui với lệ ướt yêu em
yêu em dù đời trăm ngàn mưa gío
dù tháng năm còn lại chẳng là bao
tựa vào nhau cho đời tròn mơ ước
lệ ướt nhiều nhưng tình ta đậm sâu
khê kinh kha
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét