tranh đinh trường chinh
Ngày Khai Trường
Tôi đứng trong sương nhìn chuyến bus
sáng nay dừng lại ở ven đường
những em áo đẹp tay cầm sách
tóc tung trong gió cùng đến trường
Chốc nữa khi ngồi trong lớp học
em viết gì giữa trang vở mới tinh
tôi vạch một đường trên trang giấy
nối tuổi già tôi với bình minh
Tôi vạch một đường trên trang giấy
kéo thời gian lại với tuổi tôi
kéo trường kéo lớp thời xưa cũ
kéo cả quê hương ở cuối trời
Chốc nữa khi ngồi trong lớp học
thầy vẽ tương lai trên bảng đen
em có để hồn ngoài cửa lớp
bụi phấn bay theo mỗi cánh chim
Tôi vạch một đường trên trang giấy
mùa thu xưa bỗng lạnh quanh đây
dĩ vãng khô như bình mực cạn
tiếng trống rung trong bộ ngực gầy.
tmt-1990
Điểm Tâm
Buổi sáng trong như ly nước lọc
Lòng thấy hiền như một củ khoai
Ở giữa bàn đoá trà vừa nở
Em điểm tâm giữa vũng mặt trời
Buổi sáng vừa đi ngang cửa sổ
Ấm nước reo lên gọi nắng vào
Con chim mỏ đỏ ngoài khung kính
Khẽ nghiêng đầu cặp mắt trong veo
Buổi sáng khoan thai vào góc bếp
Rắc nắng lên mầu tím vỏ khoai
Mật se một chút thơm mùi đất
Giữa kẽ răng là cả đất trời
Buổi sáng nhẹ nhàng kéo chiếc ghế
Thả cánh trà xanh xuống đáy bình
Rót ra lưng chén dòng sông chẩy
Mầu xanh loang rộng giữa bình minh.
THI SĨ
Lửa và biển cùng trong tách nước
chòm bắc đẩu bay vào giấc mơ
một hôm mặt đất rùng mình khẽ
nứt ra một sinh vật lơ mơ
LŨ LỤT
Chiều hôm nay ăn rau dền tía
nước canh đỏ như nước sông Hồng
chợt thương Yên Bái đang mùa lũ
chan vào trong bát cả dòng sông
ĐIỆN THOẠI
Buổi sáng gối chăn còn ngái ngủ
tiếng ai vang vọng đầu dây kia
biết là xa lắm trái tim phải
khua chăn gối dậy cùng nhau nghe
THƠ và CHỮ
Không là thơ làm sao hiểu được
nỗi cô đơn khi chữ đặt sai nơi
dấu sắc trong chùa dấu huyền cửa chợ
rơi vào đâu thì chữ cũng rối bời
CẢM
Cảm mấy ngày nằm co trên giường
nóng ran trong ngực lạnh ngoài chăn
bạn xa không gọi gần không tới
chỉ có câu thơ ghé cùng nằm.
VÔ ĐỀ
Nắng trên núi mưa dưới sông
Trong hân hoan đã mênh mông nỗi buồn
Bên kia bờ cụm mây vương
Bên này tôi đứng mù sương với tình
ẾCH VÀ GIẾNG
Em mơ thấy em thành con ếch
và anh là một cái giếng sâu
ếch ngồi ngơ ngác trong lòng giếng
mặt trăng như cái vung trên đầu
MỜI ĂN SÁNG
Anh ơi trứng luộc vừa xong
để em bóc vỏ xem lòng ra sao
thưa anh trứng vẫn lòng đào
dẫu tiêu muối rắc vẫn nao nao tình.
Trần Mộng Tú
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét