TÌNH KHÚC CUỐI THU
Tóc người rẽ lệch đường ngôi
Thoáng hương theo gió phả mùi hoàng hoa
Nâng niu tà áo bà ba
Nhớ màu hoa tím vườn cà ngõ sau.
Nắng về má thắm đỏ au
Mi cong mắt biếc xanh màu trùng dương
Ban sơ còn nhớ vấn vương
Một thời tuổi ngọc miên trường chưa phai.
Diên Khánh-20-9-2023
TRĂM CÁNH HẠC BAY
Một cỗ áo quan vừa đủ ấm
Hũ cốt bình tro nghi ngút hương
Cuối đời nghèo sang tan thể phách
Nghe sương rơi rụng buốt miên trường.
Phận người giữa đôi bờ cỏ lá
Phiến nhỏ mong manh đọng giọt sương
Mai kia bay lạc miền hoang dã
Trong cõi nhân sinh bụi vô thường.
Đừng tự mãn bởi lòng hãnh tiến
Lúc rã rời co quắp bàn tay
Phương trời lạ xa xăm miên viễn
Còn gì đâu trên những ngón gầy.
Lòng thư thả trao hương dã thảo
Rắc áo tình nhân ấm men say
Tâm an tịnh xua tan phiền não
Mở lòng nghe trăm cánh hạc bay.
Diên Khánh-12-9-2022
TIẾNG XUÂN THÌ
Bao thanh nữ đã qua thời xuân trẻ
Nay tâm hồn hoài niệm thuở ngày xanh
Tuổi hoa niên ai không từng như thế
Dẫu buồn vui đọng lại chẳng nguyên lành.
Xưa tóc huyền-tròn xoe đôi mắt biếc
Mắt môi ngoan má lúm nụ đồng tiền
Có hoài niệm cũng trôi vào tưởng tiếc
Của một thời con gái biết làm duyên.
Thời gian vô hình-sao như lát cắt
Tóc xanh xưa nay chớm bạc mái đầu
Ngồi dõi bóng thoáng qua trên nét mặt
Đã in hằn bao dấu vết chim câu.
Mong sao trái tim còn nguyên bản thể
Cho máu tuần lưu hòa nhịp mỗi ngày
Dù già cỗi nhưng ngỡ nhìn nghe thấy
Tiếng tâm hồn trỗi nhạc điệu mê say.
MƯỜI NĂM
Thoáng đó mười năm như giấc mộng
Vắng con đường rợp bóng hàng cây
Dấu chân qua mờ xa biền biệt
Lá còn xanh biêng biếc tháng ngày.
Tay đan dệt sợi sầu tưởng tiếc
Dĩ vãng mười năm một chặng dài
Xâu kim chỉ khâu bờ vai áo
Nhuốm thời gian màu vải phôi phai.
Mười năm thoáng qua giờ ngoảnh lại
Nghe tiếng vó câu ngựa dựng bờm
Bụi đường xa bay mờ trắng lóa
Lá biếc hàng cây có xanh hơn?
Diên Khánh-22-9-2023
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét