BÊN BẾP LỬA RỪNG
Tay chưa vít cần ngỡ môi ướt rượu
Dưới sương khuya bên ánh lửa bập bùng
Âm đàn đá ngân từ bao đời trước
Hòa gió Tây nguyên vọng tiếng T'rưng.(*)
Bản thôn chập chùng sương quyện núi rừng
Gió sơn cước thổi lùa qua phên trống
Người Raglay, Ê đê...bao đời sinh sống
Bên đồi nương xanh bát ngát một màu.
Tình buôn làng hồn hậu vạn ngày sau
Yêu thiên nhiên như chim hiền bay đậu
Biết trân quý chắt chiu từng hạt máu
Thương dòng suối lành chảy mãi thung sâu.
Bao sơn nữ địu con bước chân mau
Lên nương rẫy dưới mặt trời tinh sớm
Hương lá cỏ ban mai hồng mới chớm
Lửa tàn nghe âm trầm tiếng già khan.
Ngoài trời sương buông trắng mái nhà sàn
Ché rượu cần vừa châm thêm đã cạn.
Đôi mắt già làng nhìn nơi sâu thẳm
Nhắc chuyện xưa giờ ngày ấy qua rồi...
Nghe mơ hồ xao xác lá khô rơi
Rừng nguyên sinh đã loang hình da báo
Những đêm thanh không nghe con suối chảy
Tạnh bếp lửa rừng khói trắng chơi vơi...
(*)T'rưng:-Nhạc cụ gõ làm bằng cây lồ ô. Phổ biến ở vùng Tây nguyên, đặc biệt với dân tộc Ba Na, Gia Rai, Ê đê...
HẠT BỤI PHÙ SINH
Một đời rồi chẳng còn chi
Đừng gieo những tiếng bấc chì inh tai
Xuôi tay lạnh tím hình hài
Thế gian cõi tạm an bài thể thân.
Nhà thờ vọng tiếng chuông ngân
Chuông chùa vang tiếng thanh trầm bát kinh
Áo quan nhịp gõ búa đinh
Ván thiên đau muốn cựa mình xiêu nghiêng.
Bình tro nương náu cửa thiền
Có nghe chuông mõ tụng truyền lời kinh
Trăm năm chỉ thấy nguyên hình
Bụi tro hòa quyện gởi tình ngàn sau.
Diên Khánh-2-10-2023
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét