tranh hồ hữu thủ
HÀ ĐỒ LẠC THƯ
Càng ngày càng buồn thiu đất đá
Nắng lửa rừng già sắc ảm thu
Kìa một chân mây thiu thiu ngủ
Thức dậy xương văn tảng núi mù
Nhìn thôi một ngày thân lùn tịt
Vây cánh thanh xuân đã rụng rời
Con đường vô úy sao còn sợ
Núi sọ hang dài một cánh dơi
Tưởng là san lấp bao hầm hố
Sắc mặt nhìn nghiêng vẫn thiếu điều
Rã reng một khối buồn xanh xám
Ngọn gió nào thương thế lạc xiêu
Ồ níu xanh cao bước loạng choạng
Huơ tay vô nghĩa giữa phên rào
Ta biết trẻ người vui non dạ
Lý nghĩa gì đâu một vết cào
Vết xước non tươi hồng nụ sớm
Là sen hay ngọc bén tinh đời
Rịn giữa vô hồi hương nguyên đán
Ướt một trăng rằm đang mới tươi
Cứ thở phập phồng cơn manh động
Những cuộc luân phiên hơ háp tình
Ví còn một chút tăm sủi bọt
Là rượu lên đàng của hoan nghinh
Thì một tam cấp vừa sấn tới
Ai bảo gậy khua đã chống mòn
Lên theo cung tít mùa thang bão
Rung mấy cơ đồ một trận son
)(
h o à n g x u â n s ơ n
@20 Septembre 2023
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét