tranh hồ hữu thủ
B Ấ T N G Ờ
chiếc ghế không có người ngồi
một kẻ đứng
kẻ khác chơi sân ngoài
có gì lạ nơi bàn tay
đường chỉ mờ nhạt
bụi bay xuống trần
hai bàn chân hai
bàn chân
ngồi bệt xuống ghế
mà không thấy
người
ra đi một dáng vẻ.
lười
con ong chăm chỉ
mà người thì không
người đi rồi ghế vẫn [trống]
hằng tâm ngồi với cõi lòng khai hoang
chiếc hoa vỡ đất
bên đàng
chiếc quần sứt cạp
hở hang tình người
bất ngờ náo
động
hồn vui
)(
h o à n g x u â n s ơ n
23.11.23
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét