tranh nguyễn trung
TIẾNG ÂM TRẦM
Người đợi trăm năm
Ru lời kinh khổ
Hòn đá lăn trầm
Một đường tuyệt lộ.
Về tô nhan sắc
Mười ngón tay thon
Vẽ một đường tròn
Bờ cong đôi mắt.
Dù lửa hiu hắt
Khêu ánh tình soi
Chút lửa nhỏ nhoi
Không thể nào tắt.
Mai về cúi mặt
Ru ta ngậm ngùi
Ôn lại buồn vui
Thời hoa niên mất.
Nhớ mùi hương mật
Cay đắng thăng trầm
Bằng tiếng dị âm
Ru lòng mê đắm.
Diên Khánh-12-12-2023
DẪU LÒNG ĐÊM TRỪ TỊCH
Vì lòng thương thượng đế
Khi ban tạ ân sâu
Cho muôn người trần thế
Ơn cao cả nhiệm màu.
Nghe hồi chuông thánh lễ
Vọng những tiếng âm sâu
Ngân nga lời kinh kệ
Chắp đôi tay nguyện cầu.
Dẫu lòng đêm trừ tịch
Trổ mai vàng ngày xuân
Quên đi bao hoang tích
Nghe xuân trôi thật gần.
Diên Khánh-9-12-2023
BỐN CÂU
Tịnh lòng tìm chút an yên
Cỏ cây hoa lá hồn nhiên quanh người
Câu thơ gom lại tặng đời
Chắt chiu gìn giữ mọc mời lạ quen.
Diên Khánh-10-12-2023
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét