Xuân muộn
Rồi thời gian, trôi son, lợt phấn
Em sẽ về, chấp chới, ngày xưa
Bao nhiêu năm, tình, đời lận đận
Thì sá gì đâu, chuyện nắng, mưa
*
Bến sông xưa, sóng đọng trên đầu
Cơn gió giũ, thời gian, tóc rối
Thềm cũ, mưa rơi, bong bóng nổi
Về đâu? Kỷ niệm biết tìm đâu
*
Và em ơi, ngày mai sẽ tới
Xuân muộn, mà sao vẫn đắm say
Bờ cỏ biếc, khép mình như đợi
Nắng quái, chiều hôm, đổ bóng đầy
*
Ta vẫn tin, tin suốt cuộc đời
Đất nước và tình yêu, trẻ mãi
Dẫu dĩ vãng, không còn trở lại
Thì vẫn yêu, yêu mãi, em ơi
Bến Taor trong lời em dặn
Tặng anh Mang Ngọc Văn
Em ngồi đếm, nắng reo trên đường vắng
Lá mùa thu còn bịn rịn trên cành
Im ắng quá, trong không gian tĩnh lặng
Treo bên đường, một sợi nhớ mong manh ...
*
Bóng thác Thah Pô (1) mờ xa gôn đá
Tiếng Saraken (2)
quấn quýt trong chiều
Em trao nỗi nhớ, cho người xa lạ
Ngày Hội xuống đồng, không ai hát Alâu (3)
*
Nên tiếng Mã la lạc kèn Ahoát (4)
Cho điệu Sangơi (5) ngắt lịm giữa chừng
Ơ ... kèn Radih (6) như vang lên đồng loạt
Điệu Xúri (7) sao thương nhớ người dưng ?
*
Xanh mướt Taor (8) , chim rừng say hót
Em như Hareh (9), giăng rợp đỉnh Samai (10)
Bằng những lời thương, chờ nhau ... bén ngọt
Quên tháng, quên ngày bên ché Tapai (11)
*
Người em hẹn và những lời em dặn
Sẽ thơm nồng qua suốt tháng Wup Wơr (12)
Má ửng hồng, em tung tăng trong nắng
Rạng ngời say hội Băng akok naja (13)...
____________
(1) Thah Pô: Thác Ông Bà (Cái
xa bắt cá của ngài)
(2) Saraken: Kèn Bầu
(3) Alâu: Nói lí, hát đối đáp
(4), (6) Ahoát, Radih: Kèn môi
(5) Sangơi: Hát tỏ tình
(7) Xúri: hát than thân
(8) Taor: Vùng đất gần nguồn
nước
(9) Hareh: Các loại dây rừng
(Núi dây)
(10) Samai: Cây chùm ruột
rừng (Đỉnh núi Sao Mai)
(11) Tapai: Rượu Cần
(12) Wup Wơr: Tháng 12, tháng
lãng quên, tháng lễ hội
(13) Băng akok naja: Lễ ăn
lúa mới
Chiều mưa muộn
Khói bay lên và sương sa xuống đất
Đôi vai trần gồng gánh cõi mưu sinh
Trong mưa nắng nối mùa, bao được mất
Vỡ vụn âm thầm, góc khuất lặng thinh
*
Huyễn hoặc vây quanh, sóng đời xô dạt
Say đắm tan trong bóng nắng cuối mùa
Ký ức chất trên con thuyền cũ nát
Tự do trôi trong dòng chảy được thua
*
Anh đi trọn con đường anh đã chọn
Rạng rỡ uyên nguyên, không chút hoài nghi
Cũng có lúc ngông cuồng chờ đưa đón ...
Nhưng chênh chao, đè nén sóng xuân thì
*
Sóng trước đổ dồn đầy nơi nước mắt
Con sóng sau trôi lửng thửng, ngập ngừng
Đời quanh quẩn, những lối mòn cứng nhắc
Điệu nhạc buồn xưa, tắt lịm dỡ chừng
*
Bổng bừng dậy, mưa, đầy tràn lộc mới
Rừng giao mùa, biêng biếc sắc non tơ
Em chợt đến, hơn nữa đời anh đợi
Xanh ngắt chiều trong, nắng quái đâu ngờ
...
Khi anh ngồi thao lao chuyện của người thất
bại
Thì có nghĩa
anh đã là người không mấy thành công
Bao nỗi đời
gấp gãy
Lan man theo
dòng, là hiệu ứng đám đông
Trắng một bờ
cong quạnh chiều hoang tái
Ngoảnh lại
nhìn, một thói quen ngoa ngoắt chạnh lòng
Năm tháng chìm trôi theo dĩ vãng mờ xa
Lời yêu cũ,
xếp gọn gàng trong ngăn ký ức
Lớp lớp chồng
lên, từng dấu kỷ hà
Bụi thời gian
như đóng váng cũ nhàu
Bất chợt chiều
nay, trên đường xa xứ
Đăm đắm, tình
cờ ta lại gặp nhau…
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình
Thuận
(Tác giả gởi)