NHÀ QUÊ
1.
Tôi về gặp lại… “Ngày xưa…”
Đồng quê cuối vụ, ruộng dưa đầu mùa
Nắng qua kẽ lá chen đua
Chao nghiêng cả tiếng chuông chùa ngân nga
Làng Quê sau lũy tre ngà
Quê nhà tôi vẫn rất là… “Nhà Quê…”
Vườn cây xanh lá sum suê
Chào mào, sáo sậu bay về thân thương
Chợ Quê nhóm họp bên đường
Người Quê rao tiếng bình thường… “Xứ Quê…”
Gió lùa: “Kẽo kẹt…” cành tre
Ve sầu ngân tiếng não nề buồn thiu
Dòng sông nước chảy liu riu
Hoa Mù u… đợi hắt hiu bướm vàng
Cây đa ngã bóng đình làng
Một đàn trẻ nhỏ xếp hàng… “Kéo co…”
Vụ mùa nhiều nỗi âu lo
Đồng xanh chưa chín, cánh cò về đâu?
Ruộng đồng Cha, Mẹ dãi dầu
Quần đen bạc phếch, phèn nâu đậm màu…
2.
Lầu Hoàng Hạc… bóng chìm sâu
Cỏ Khâu hoang lạnh… trên đầu trăng rơi
Bây giờ, lữ khách phương trời
Đất Quê vọng tiếng gọi mời đơn sơ
Một mình ôm một mối mơ
Bài thơ viết vội, câu thơ vui buồn
Đêm nay chớp biển, mưa nguồn
Quanh tôi đầy những nỗi buồn không tên
Phận bèo trôi nổi lênh đênh
Phận người trôi nổi thác ghềnh phong ba
Bây giờ… Ta ở với Ta
Xanh xao giữa chốn “Cõi Ma - Cõi người…”
Con xa vẫn nhớ nụ cười
Mẹ già hái lá trầu tươi bờ rào
Mẹ ru Lục bát Ca dao
Nghĩa nhân, nhân nghĩa… thấm vào lòng con
Dù cho sông cạn, đá mòn
Mẹ không còn nữa, vẫn còn… “Quê xa …”
Tôi đi về phía tuổi già
Vẫn không đi hết lời ca “Mẹ hiền…”
Nha Trang, tháng 01. 2024
LÊ KIM THƯỢNG
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét