tranh đinh trường chinh
CÕI TRỌ
Cuối đời mơ an cư
Bao thăng trầm mệt lử
Xoay như chiếc đèn cù
Xé ngang tai gió hú.
Ngút ngàn trong tầm mắt
Chót vót đỉnh sa mù
Như là lời thiên thu
Tay khêu tim bấc lụn.
Chỉ còn khô manh mún
Dòng đời chảy phù hư
Mơ về miền trung du
Gió qua bờ châu thổ.
Gầm gào ghềnh thác đổ
Biển khơi con sóng ru
Mang độ lượng ngôn từ
Vỗ về quanh cồn cát.
Mây trời trôi trăm hướng
Biết đâu là bến bờ
Bay một đời hư vô
Phương xa như cõi trọ.
Diên Khánh-9-1-2024
SÂN KHẤU
Ngỡ cuộc đời diễn trên sân khấu
Khi mở màn tất cả đều vui
Vãn tuồng tấm màn nhung khép lại
Người nhìn nhau ánh mắt bùi ngùi.
Gã hề vừa tháo ra mặt nạ
Thốt nhiên gã đứng khóc một mình
Sân khấu buồn lây nằm vật vã
Chẳng ai cười trống vắng lặng thinh.
Diên Khánh-11-1-2024
BẤT CHỢT
Bất chợt bàn tay người khua sóng
Chao nghiêng con thuyền nhỏ bồng bềnh
Ánh nguyệt đêm thanh mây vờn bóng
Rơi xuống bờ ao trăm đóa liên.
Áo mùa xuân ướp tuổi hoa niên
Lung linh màu lụa ngàn cánh hạc
Cho môi trầm thơm rung tiếng nhạc
Ai hát cao lời tiếng mùa xuân.
Gảy lên thanh thoát khúc nguyệt cầm
Cho tiếng tơ lòng ngân vang sóng
Dù xuân trường cửu như giấc mộng
Xua đời dâu bể cõi trầm luân.
Diên Khánh-10-1-2024
Nguyễn Vũ Sinh
(Tác giả gởi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét